Thơ Phật Giáo, Phật Pháp, Phật Dạy ❤45+ Bài Hay Nhất

bởi huy.nguyen
4.1/5 - (7 bình chọn)

Dưới đây là danh sách Tho phat giao hay hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

Thơ Phật Giáo, Phật Pháp, Phật Dạy ❤️️ 45+ Bài Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Những Bài Thơ Hay Nhất Về Phật Giáo Cho Mọi Người Đọc Suy Ngẫm.

Những Bài Thơ Phật Giáo Hay Nhất

Sưu tầm những bài thơ hay nhất về Phật giáo mang đầy giá trị triết lý nhân sinh cho các bạn thưởng thức.

Miền vô ngãSưu tầm

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đáMùi hương sen lan tỏa khắp càn khônDĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồnNghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹ”.

Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vịCõi sắc không đạo lý thật công bìnhTa và người cũng qua cửa tử sinhNợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.

Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngãTình mưu mô xảo trá dạ sói langGây đau thương cho những tấm lòng vàngChịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.

Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổVà hiểu rằng bến đỗ của nhục vinhNgười kiên trung tự đứng thẳng thân mìnhSống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả.

Răn MìnhSưu tầm

Luân trầm há phải tại mùa sinh?Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mìnhNếu đã bần thanh nào sợ nhục?Còn hơn vượng phú để cầu vinhVì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩaBởi rắc tà tâm phải phụ tìnhNhắn gửi đôi điều âu cũng đạoSen đài hướng Phật niệm cầu kinh.

Miệng ĐờiSưu tầm

Miệng đời nào nuôi ta lớnThói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.Người đời thích nói sướng mồmMiệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câmKhông nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.Cuộc đời dể hiểu thôi màNhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòngAn nhiên tự tại, cảm thông cho đời.Ai ơi xin nhắn đôi lờiĐừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt raNghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.Hoa thơm hương ngát vây quanhLựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Vô TưSưu tầm

Đời người sống được nhiêu nămThật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.Đời người như chuỗi phim dàiĐâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hàiNgười vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.Vui buồn rồi cũng chóng tànBuồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhauKẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.Dù đời dòng chảy ngược dòngKhổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.

Thanh ThảnSưu tầm

Kiếp người dài ngắn bao lâuTùy theo thọ mạng lo âu làm gìKhổ sầu phiền não mà chiĐể lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sangHay là xấu xí nghèo nàn khổ đauTuy rằng hoàn cảnh khác nhauNhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê sayNghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xongLàm người cần phải thong dongYên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đàoTâm không đắm nhiễm gió nào động lay?Hơn thua thắng bại hằng ngàyThị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thươngĐừng nên ỷ thế lấn đường người taTầm nhìn mở rộng cao xaTừ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tìnhĐừng gây oan trái bất bình với aiMình còn có lúc cũng saiNghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâuVô thường không hẹn biết đâu mà lườngThăng trầm vinh nhục phong sươngGiữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâuCảm thông tất cả nguyện cầu an nhiênCần nên tránh ác làm hiềnĐể tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làmĐơn sơ biết đủ không ham muốn nhiềuTiền tình vật chất những điềuNếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưaXa ly đừng chấp đừng ưa so bìĐắm mê dục lạc mà chiTa còn không có, có gì của ta ?Đủ duyên hòa hợp sinh raHết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầuNhè nhàng buông xả không cầu không mongLuôn luôn thanh tịnh cõi lòngThảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

Gửi bạn đọc những bài ☀️ Thơ Phật Giáo Về Vô Thường ☀️ ý nghĩa nhất.

Các Bài Thơ Phật Giáo Ngắn Hay

Tặng bạn đọc nhưng bài thơ ngắn về Phật giáo ý nghĩa nhất.

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậyCứ xuôi dần theo dòng chảy thời gianNgười cơ hàn hay là kẻ giàu sangKhi chết đi vẫn hai bàn tay trắngĐược ấm no đã là điều may mắnHãy giữ gìn đời bình lặng sóng yênCó những điều để tạo hoá tự nhiênĐừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Còn gặp nhau thì hãy cứ cườiCho tình tươi thắm ý thêm tươiCho hoa thêm ngát đời thêm vịCho đẹp lòng tất cả mọi người

Nếu đã là quá khứHãy tha thứ cho nhauTất cả những niềm đauHãy cho vào quên lãngNiềm đau thời dĩ vãngLà vật cản đường đờiCuộc đời muốn thảnh thơiHãy xa rời quá khứCuộc đời là phép thửTa phải tự đi quaKhông ai thay ta cảThành bại ở nơi taHãy học cách vị thaĐau khổ sẽ rời xaYêu thương lấy tất cảHạnh phúc sẽ nở hoa.

Yêu thương giúp đỡ mọi ngườiLương tâm thánh thiện, miệng cười dễ thương.Hoạn tai hoạn kiếp tránh đườngTự thân an lạc, tai ương xa rời.Sinh thời làm thiện hết đờiTạo nhiều công đức, phật trời thương cho.Mai này thân xác thành troHồn về cực lạc, chẳng lo muộn phiền.Thả hồn dạo bước cõi tiênĐâu còn chi nữa, ưu phiền thế gian.

Quán thân bất tịnhQuán tâm vô thườngQuán pháp vô ngãTrí tuệ bát nhãGiải thoát chúng sinhCứu khổ vô minhCứu nhân độ thếLòng trần dâu bểBiển khổ không bờTrôi nổi mê mờChấp bám khổ đauĐi mãi nơi đâu?Quay về bến giác.Con đường giải thoátThanh, tĩnh, tịch, khôngBuông xả trong lòngLà bờ hạnh phúc

Sưu tầm chùm ☀️ Thơ Phật Giáo Về Tình Yêu ☀️ đáng đọc cho các bạn.

Thơ Phật Giáo Buông Bỏ Ý Nghĩa

Hãy thử đọc những bài thơ sau để biết rằng nếu học được cách buông bỏ thì cuộc sống của chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn giống như những điều Phật giáo đã răn dạy.

Từ BỏTác giả: Tường Vân

Từ bỏ thói quen hay vội vàngNói làm hấp tấp thiếu đoan trangThiếu suy xét kỹ không từ tốnHối hận ăn năn cũng muộn màng.

Từ bỏ thói quen hay đắm saySay ăn say ngủ thêm say tàiSay tình say rượu say danh vọngSay quá khổ đau suốt tháng ngày.

Từ bỏ thói quen hay dối gianLàm người chân thật sống đàng hoàngDù ai giả dối mình đừng giảNghiệp báo không sai rất rõ ràng.

Từ bỏ thói quen hay giận hờnNói lời trách móc phân thua hơnChiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểmPhải biết thuận hòa sống chánh chơn.

Từ bỏ thói quen hay thở thanChuyện gì không đáng cũng than vanLàm cho mệt mỏi người nghe thấyChấp nhận là xong mọi việc an.

Từ bỏ thói quen hay tự caoCuộc đời lên xuống sóng ba đàoVô thường thay đổi đâu yên mãiKhiêm hạ hòa đồng sống với nhau.

Từ bỏ thói quen hay tự tiBuồn phiền mặc cảm thêm sầu biTự tin làm lại những điều tốtĐừng mãi đeo mang một thứ gì.

Buông XảTác giả: Tường Vân

Cuộc đời có lúc thịnh suyĐược thua khinh trọng cũng tùy người thôiBuồn chi những chuyện xa xôiGiận chi sự việc qua rồi đã lâuTội gì thức trắng đêm thâuXả buông tất cả buồn rầu tiêu tanĐể cho tâm trí bình anCuộc đời còn có muôn ngàn điều hayChỉ cần cách sống đổi thayĐừng nên chấp chặt xưa nay lối mònTrăng còn có lúc khuyết trònSự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đềuChắc là phước đức không nhiềuCho nên hay gặp những chiêu đau lòngVậy thì xả bỏ là xongChấp hoài cũng giống mang gông nặng nềCó gì tốt đẹp mà mêXem như chuyện nhỏ bên lề đời taNhững điều nghịch cảnh phong baLà do nhân quả oan gia đời nàoBây giờ trả hết đâu saoTrả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưaĐừng nên tái ngộ dây dưaĐừng gieo lộn giống như xưa được rồiNgày nay phước đức vun bồiĐừng bi quan quá buông trôi cuộc đờiPhải lo làm lại kịp thờiVươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.

Hãy đọc những bài ☀️ Thơ Phật Giáo Về Cuộc Đời ☀️ đáng suy ngẫm tại đây nhé.

Chùm Thơ Về Phật Dạy Hay

Hãy đọc những điều Phật giáo răn dạy dưới đây để cố gắng trở thành một con người tốt hơn.

Lời Khuyên Cho ConSưu tầm

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậyCuộc đời này luôn đầy rẫy chông gaiNgẩng cao đầu và bước tới tương laiĐừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ

Hãy tự mình làm dù hay dù dởChưa thành công đừng than thở nghe conPhía trước chúng ta cơ hội vẫn cònNếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước

Có những lúc phải một mình lội ngượcMặc dòng đời như dòng nước chảy xuôiSau đắng cay ta sẽ được mỉm cườiNếu có thể hãy giúp người hoạn nạn

Cố gắng sống để bớt thù thêm bạnĐừng bao giờ phải buồn chán bi quanVết thương sẽ lành bằng thuốc thời gianKhông được quên thuở cơ hàn khốn khó

Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏSống có tình để cho gió cuốn điVui lên con gác bỏ hết sân siVà hạnh phúc với những gì mình có.

Chữ hiếuSưu tầm

Học cao hiểu rộng mà chiĐể rồi chữ hiếu, vứt đi chẳng màng.Uy quyền chức tước giàu sangMặc cho cha mẹ, lang thang chợ đời.Sinh thời cơm áo không rờiMẹ cha chăm sóc, cho đời ấm no.Học hành thi cử chạy loMiếng cơm manh áo, dày vò tấm thân.Nuôi con khôn lớn tảo tầnMưa giông nắng cháy, vai trần trơ xương.Cuộc đời vất vã gió sươngMong con thành đạt, tương lai sáng ngời.Giờ đây phú quý sinh thờiSao vội quên mất, cuộc đời mẹ cha.Mẹ cha nào có trách taDù ta bất hiếu, cũng là đứa con.Làm con chữ hiếu nên trònBất nhân bất nghĩa, con mình noi theo.Cuộc đời là sợi dây leoNhân nào quả nấy, chớ gieo ở đời.

Sám hốiSưu tầm

Con sám hối những gì phật dạyNguyện tâm này hối cải ăn nănSớm hôm kinh kệ chuyên cầnKhai tâm trí tuệ chữ sân con chừa

Con xin hứa không ưa tham dụcNguyện tu hành mọi lúc mọi nơiTừ nay con nguyện trọn đờiTà dâm con tránh nói lời thì ngoan

Vì khẩu nghiệp đa mang nạn kiếpNói lời ra không ức hiếp ngườiNguyện xin thức tỉnh tức thờiMắng người năng nhẹ phước trời lấy đi

Giờ hiểu rỏ việc chi thận trọngKhông hơn thua tham vọng rượu chèNhững điều lẽ phải lắng ngheBạc bài đen đỏ lô đề tránh xa

Hãy Nhẹ NhàngSưu tầm

Nếu gặp người nóng tánhHãy nhẹ nhàng nhìn thôikhông cần phải lẩn tránhChưa hỏi đừng hé môi

Nếu gặp người giả dốiHãy nhẹ nhàng chia tayLặng lẽ không cần nóiNgọt ngào đừng mê say

Nếu gặp người hay giậnHãy nhẹ nhàng mỉm cườiGiao tiếp luôn cẩn thậnĐể người được vui tươi

Nếu gặp điều trái ýHãy nhẹ nhàng tìm raNguyên nhân của sự lýĐừng vội trách người ta

Nếu gặp điều cay đắngHãy nhẹ nhàng đừng sânDù tình đời bạc trắngTất cả có nguyên nhân

Nếu gặp điều đau khổHãy nhẹ nhàng vươn lênĐừng chùn bước tại chỗLấy khổ đau làm nền

Nếu gặp điều bất hạnhHãy nhẹ nhàng đi quaKhông cần phải trốn tránhChuyện nhỏ cõi ta bà.

Thời VậnSưu tầm

Còn thời kẻ đón người đưaHết thời đi sớm, về trưa ai màng.Cuộc đời lắm chuyện trái ngangCũng là quy luật, chẳng than trách phiền.Còn tiền cuộc sống như tiênHết tiền đói rách, ai phiền để tâm.Bao năm cuộc sống sai lầmĐến khi thức tỉnh, lặng câm nghẹn ngào.Còn tiền chẳng sống vì nhauHết tiền mới thấy, trước sau một mình.Còn tiền cảm thấy tự tinHết tiền cảm thấy, bóng hình chơi vơi.Sinh thời chẳng giúp người đờiKhư khư cất giữ, chẳng rời khỏi thân.Cúng dường bố thí chẳng cầnTrời cao lấy lại, dần dần mà thôi.Trách chi số phận cuộc đờiLàm thiện được phước, ông trời thương cho.Tiền vàng đầy tủ cơm noCho thêm cái vận, của kho cũng đầy.

Tâm Con NgườiSưu tầm

Con người có hai cái tâmTâm ma tâm phật, gieo mầm trong ta.Tâm ma nghĩ việc xấu xaLuôn nghĩ làm ác, gây ra cho mình.Khiến ta làm việc sát sinhTay nhơ dính máu, nhuốm mình máu tanh.Hại người thân thuộc xung quanhChỉ vì ích kỷ, tham sanh ham giàu.Tâm ác giết hại lẫn nhauKhông tình không nghĩa, làm đau lòng người.Tâm ác làm chuyện bất lươngHại người hại bạn, theo đường quỷ ma.Tâm phật rộng lượng bao laKhông sân không hận, thứ tha mọi điều.Tâm phật làm thiện từ biBao dung hỷ xã, sân si không màng.Tâm phật khắc chế hung tànĐấu tranh chế ngự, thân ta nghĩ gì.Con người làm thiện từ biTâm ma tan biến, còn gì trong ta.Con người làm ác sanh raTâm ma chế ngự, quỷ sa hại người.Ta nên niệm phật không rờiGiữ tâm chánh niệm, đổi dời cái tâm.Tâm ma tan biến dần dầnGắng tu niệm phật, phước phần tăng lên.Làm thiện sẽ được đáp đềnNhân nào quả đó, gắng bền đường tu.

Gợi ý bạn đọc ☀️ Những Câu Thơ Hay Về Đi Chùa Lễ Phật ☀️ đầy cảm xúc thành tâm.

Thơ Phật Dạy Về Nhân Quả

Theo quan niệm của Phật giáo rằng mọi điều trên đời đều có nhân quả nên chúng ta hãy cùng đọc những bài thơ ấy xem sao nhé.

Luật nhân quảTác giả: Hàn Nguyên Trinh

Do mình kiếp nọ … đã làm quanBởi quá tham lam …ác ngập trànDưới nạt …vàng gom cho kẻ oánTrên luồn…bạc vét để người than

Ơn đền xứng đáng lòng nhân hậuNợ trả tương đương thói bạo tàn.Quả luật Thiên Điều răn hổng sáiGieo gì gặt nấy…chẳng hàm oan.

Nhân quảTác giả: Trần Minh Tấn

Ở đời nhân quả tất thìChớ nên ganh ghét được gì người ơiHãy vui mà sống thảnh thơiNên chân thật đừng đánh rơi chính mình

Quả kia báo ứng bội tìnhHãy nên an phận khi mình có đôiĐừng than đừng nói mồ côiNgười đời mai mỉa thôi rồi phẩm nhân

Nhân quả có ngày đến thôiTác giả: Sang Nguyen Duc

Sinh con mong chúng lớn khônThương yêu đùm bọc, thì còn gì hơnNhưng trong câu chuyện thật buồnChị em đùn đẩy chăm nom mẹ già

Để cho mẹ bỏ khỏi nhàĐầu đường xó chợ mẹ già chết oanHỏi rằng con thế có ngoanHay là con chỉ lo ham hố tiền

Đến khi mẹ đã quy tiênBày ra ăn uống liên miên suốt ngàyTưởng rằng như thế là hayRồi đây nhân quả có ngày đến thôi.

Nhân quả trả vayTác giả: Ha Duong

Ơn trên luôn có cái giá phải trảAi bảo ông trời ở cao không thấyNghỉ sai làm sai bất chấp hậu quảĐời có nhân, là có quả…Nhân quả trả vay, nó đến liềnChạy đâu cho khỏi vòng nhân quả…!!!Tự mình tu chí tu thânThiện tâm tự tại nợ trần an nhiên…!

Giới thiệu với các bạn chùm ☀️ Thơ Lục Bát Đi Chùa Lễ Phật ☀️ ý nghĩa.

Thơ Phật Dạy Về Đạo Làm Người Sâu Sắc

hãy để những bài thơ của Phật giáo dưới đây nói cho bạn biết thêm một số điều về đạo làm người trên thế gian.

Hãy là chính mìnhSưu tầm

Biết rằng cuộc sống phũ phàngĐâu như giấc mộng, đêm vàng hay mơ.Cuộc đời như sóng xô bờĐâu như mộng đẹp, lời thơ ngọt ngào.Cuộc đời là những nỗi đauLệ rơi mi ướt, nhát dao nhói lòng.Cuộc đời bể rộng mênh môngNông sâu ai biết, lòng người ai hay.Cuộc đời như ớt cay cayBuồn nhiều vui ít, lệ say đắng lòng.Đời là ảo mộng hư khôngThật tâm ta sống, cho lòng nhẹ vơi.Mặc cho sóng gió biển trờiMình hãy là mình, dù đời ra sao.

Đời là cõi tạmTác giả: Thích Nhuận Thường

Đời là cõi tạmBởi đời là cõi tạmNên sống thật với nhauNếu kiếp người trôi mauThì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tạiNên giận hờn bỏ quaNếu lòng mình vị thaThì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyếnNên đừng buộc ràng thêmNếu có ngày và đêmThì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡNên quý trọng hôm nayNếu thế sự vần xoayThì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳmNên đừng cạn nghĩa ânNếu mang nặng nghiệp trầnThì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướngNên quán niệm vô thườngNếu ai còn tha phươngThì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nổiNên nhớ lấy lời xưaNếu ai đi trong mưaThì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gióNên hiểu tình long đongNếu “Sắc tức thị Không”Thì… vô cầu, vô niệm.

SốngSưu tầm

Sống nên biết mình là aiĐừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.Sống nên có nhận có choNgười cho người nhận, nào lo thiệt thòi.Sống nên bỏ thói đua đòiChạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.Sống nên tạo công đức dàyCho con cho cháu, sau này hưởng lây.Sống nên thấy khổ giúp ngayTâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.Sống nên rộng lượng nhân từVị tha tất cả, thói hư người đời.Sống nên đạp đất đội trờiHiên ngang khí phách, một đời sạch trong.Sống nên ăn ở một lòngĂn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.Sống nên phân biệt chánh tàTránh xa người xấu, mới là người khôn.Sống nên nhỏ tiếng ôn tồnĐừng nên quát mắng, cho hồn thảnh thơi.Sống nên có làm có chơiĐừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.

Danh lợiSưu tầm

Danh lợi đến rồi danh lợi điHam chi một chút nhất hay nhìĐêm nằm thao thức tâm điên đảoHơn thua tranh chấp nhọc công lao

Oán thù chi để khổ lòng nhauNghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vàoKiếp này kiếp khác luân hồi mãiNợ nần gian díu khổ làm sao

Nghe lời Phật dạy hãy tu mauGiữ tâm trong sạch để khi nàoRa đi nhắm mắt hồn thanh thảnKhông còn lo nghĩ chuyện lao xao

Chúng ta chung sức hãy cùng nhauDựng xây thế giới đẹp muôn màuNơi ánh đạo vàng lan biển rộngKhông còn thấy nữa cảnh thương đau.

Đọc thêm những bài ☀️ Thơ Về Chùa Hương ☀️ được chúng tôi chọn lọc cho mọi người.

Thơ Phật Dạy Về Vợ Chồng

Tuy người tu hành Phật giáo nói không với tình cảm trần tục nhưng một số đạo vợ chồng mà nhà Phật dạy vẫn rất có ý nghĩa cho việc giữ gìn gia đạo hạnh phúc nên chúng tôi đã sưu tầm một số bài thơ hay cho mọi người tham khảo.

Có duyên có nợ thành đôiÂu là số phận, nợ duyên vợ chồngĐời là dòng chảy xuôi dòngThời gian minh chứng, tơ hồng kết đôĐừng buồn đừng trách than ôiXa xôi tìm kiếm,được gì trắng tayThôi thì hãy sống thường ngàyDuyên kia chợt đến, vui vầy chung đôiĐừng buồn ủ rũ đơn côiĐêm trôi ngày đến, định ngày gặp nhauTình yêu sẽ sáng như saoLung linh huyền diệu, ước ao duyên lànhÔng tơ bà nguyệt kết thànhUyên ương hạnh phúc, đẹp tình giai nhân.

Thời gian thấm thoát soi tìnhThoi đưa thuyền chạy đôi mình gặp nhauDuyên là duyên ở bến sauNợ là mãi mãi một câu ân tìnhNước non soi bóng với hìnhMột đời mãi mãi đôi mình có nhauTrăm năm sống đến bạc đầuNên duyên hợp ý một màu thủy chungSắt son hình bóng một lòngTrăm hoa đua nở xuân hồng nào hơn

Gợi ý bạn đọc thêm chùm ☀️ Thơ Về Chùa Tam Chúc ☀️ nổi tiếng.

Chùm Thơ Phật Dạy Về Chữ Nhẫn

Hãy đọc những bài thơ dưới đây để hiểu ý nghĩa của chữ “Nhẫn” mà Phật giáo vẫn hay nói.

NhẫnSưu tầm

Nhẫn đi cho sóng biển yênHơn thua được mất, ưu phiền nặng mangNhẫn đi khắc chế hung tànLấy nhân lấy đức, phục hàn chúng sanh.

Nhẫn đi cuộc sống tươi xanhSân si thù hận, năm canh thở dàiNhẫn đi tức giận mới tàiCũng là chiến thắng, tâm ta hơn người.

Nhẫn đi sẽ thấy nụ cườiTâm tư thư thái, con người sẽ vuiNhẫn đi cái ác đẩy lùiChúng sanh bình đẳng, cùng vui an lành

Nhẫn đi hờn giận quẩn quanhChẳng màng sân hận, tương tàn lìa xaNhẫn đi trời rộng bao laTa lùi một bước, tiến ba dặm đường.

Nhẫn đi nào phải thấp hènLà đức tính tốt, được khen ở đờiNhẫn đi sẽ thấy biển trờiBao la rộng lớn, cuộc đời hanh thông

Nhẫn đi tuổi thọ thêm hồngKiềm cơn nóng giận, trong lòng an vui.

Nhẫn điSưu tầm

Nhẫn đi, cuộc sống mới bình yênTranh cãi nhau chi, tự chuốc phiềnBình tâm an lạc, vui vẻ sốngThế sự cuộc đời…hãy thản nhiên.

Nhẫn đi, sẽ thấy được bình anAi thời tranh đoạt, ta chẳng màngGanh nhau được gì, trong lời nóiNóng giận sân nhau…cảnh tương tàn.

Nhẫn đi, cuộc sống mới an bìnhĐúng sai thật giả, chuyện nhân sinhTự thân quán chiếu, đời đen trắngBản ngã không còn…mới anh minh.

Nhẫn đi, nào phải ta thấp hènNhẫn là đức tính, chẳng bon chenCuộc sống ganh đua, được và mấtNóng giận sân đời…có ai khen.

Nhẫn đi, sẽ tránh được lỗi lầmTức thời nóng giận, tâm sân tâmLửa lòng thiêu rụi, rừng công đứcSân hận nhau chi…để bước lầm.

Nhẫn đi, tất cả sẽ bình yênLấy đức phục sinh, đạo thánh hiềnNhân tâm lẽ sống, cần nên cóCuộc đời nên lấy…nhẫn đi tiên

Chữ nhẫnSưu tầm

NHẪN nén tâm bình dịu nỗi đauMỘT lời nóng giận lỗi lầm sauCHÚT hoà hoãn đẹp tình hoàn hảoSÓNG dịu an lành nghĩa kết giaoYÊN ấm gia đình xua áo nãoGIÓ êm tổ quốc rạng tươi màuLẶNG nghe sáo trổi nhàn cư dạoLÙI MỘT BƯỚC TRỜI RỘNG NÚI CAO

Học Chữ nhẫnSưu tầm

Nhẫn một chút…trời yên biển lặngTo hóa nhỏ sao có chiến tranhNhẫn một chút đổi lấy an lànhLùi một bước phía sau biển rộng

Trên trời cao đâu nào dễ sốngBao gió to mưa bão hiểm nguyThiếu chữ nhẫn gian khó tức thìThêm chữ nhẫn thịnh suy giải tỏa…

Nhẫn thời nào cũng cần…biến hóaBiết cương nhu, ứng xử đúng nơiBằng trí tuệ, năng lực tuyệt vờiBiến không thể trở thành có thể

NhẫnSưu tầm

Nhẫn đi khắc chế hung tànNhẫn đi sẽ thấy nhẹ nhàn cõi tâmNhẫn đi thanh tịnh gieo mầmNhẫn đi sẽ thấy lỗi lầm rời xa

Nhẫn đi nhân phẩm toả raNhẫn đi đạo đức vang xa rạng ngờiNhẫn đi sẽ thấy mặt trờiNhẫn đi sẽ tránh những lời đau thương

Nhẫn đi thoát hoạ tai ươngNhẫn đi sẽ thấy con đường dễ điNhẫn đi để tránh chia lyNhẫn đi sẽ thấy từ bi cõi lòng

Nhẫn đi chuyện dữ hoá khôngNhẫn đi sẽ thấy trong lòng an vuiNhẫn đi tâm ác đẩy lùiNhẫn đi sẽ thấy niềm vui cuộc đời.

Chua sẻ những bài ☀️ Thơ Về Chùa Thiên Mụ Huế ☀️ hay nhất cho bạn.

Những Câu Thơ Hay Về Phật Pháp

Tặng các bạn những câu thơ hay về Phật pháp để hiểu được những điều Phật giáo dạy.

PhậtSưu tầm

Con ngước nhìn khuôn mặt PhậtThượng sầu hạ hỉ bao dungCó phải nhân sinh nhiều đau khổ!Mà người từ bỏ ngôi vua?Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộTìm đường phổ độ chúng sinhChân lý nhân tâm người tìm thấyThế gian hãy tỉnh táo cứu mình!Dẫu con còn nông cạn u mêCon vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngáiPhật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…Trong tình yêu chân chính của con người!Khi bỏ buông được mất ở đờiKhi tha thứ cho người từng lầm lỗiKhi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!Phật là tình yêu máu thịt quê hươngBiết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốcBiết đớn đau trước cộng đồng thân thuộcChia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!Khi có Phật ta rạo rực mùa xuânChữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trướcChữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nướcHạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

Sống VộiSưu tầm

Mọi việc trên cuộc đời, như là bong bóng nướcĐủ màu tươi lấp lánh, thu hút người đắm sayNhưng khi chạm bàn tay, tan tành điều mơ ướcNgười ngỡ ngàng thảm thiết, kêu khóc vì nhớ nhungMột mộng ảo mông lung, vốn nào đâu có thật.

Nhân QuảSưu tầm

Gieo tham lam, hái khổ đau,Gieo lòng sân hận, hái sầu bi ai.Trồng cây gai, chạm phải gai,Hương thơm trồng huệ, trồng nhàu, trồng sen.Gieo nhân lành, hái quả ngon,Gieo thánh thiện, được quả tròn từ bi.Gieo u mê, hái quả si,Luật trời không thể biến suy lẽ đời.Gieo nhân thánh, được lên trời,Giác ngộ trí tuệ, rạng ngời tòa sen.

Răn MìnhSưu tầm

Luân trầm há phải tại mùa sinh?Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mìnhNếu đã bần thanh nào sợ nhục?Còn hơn vượng phú để cầu vinhVì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩaBởi rắc tà tâm phải phụ tìnhNhắn gửi đôi điều âu cũng đạoSen đài hướng Phật niệm cầu kinh.

Miệng ĐờiSưu tầm

Miệng đời nào nuôi ta lớnThói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.Người đời thích nói sướng mồmMiệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.Thôi thì ta cứ giả câmKhông nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.Cuộc đời dể hiểu thôi màNhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.Tự tâm cởi mở tấm lòngAn nhiên tự tại, cảm thông cho đời.Ai ơi xin nhắn đôi lờiĐừng vội phán xét, cuộc đời người ta.Lời xấu từ miệng thốt raNghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.Hoa thơm hương ngát vây quanhLựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Vô ThườngSưu tầm

Khi là đứa trẻ sinh ra,Cuối đời tất yếu, tuổi già hoại tan.Hoa kia nở để rồi tàn,Thành, tru, hoại, diệt, hợp tan vô thường,Kiếp người chẳng phải vấn vương,Tu được phước huệ rộng đường về thiên.

Nhanh tay đọc những bài ☀️ Thơ Hay Về Vãn Cảnh Chùa ☀️ hay nhất.

Thơ Về Phật Pháp Hay

Những bài thơ về Phật pháp của Phật giáo ý nghĩa nhất được sưu tầm ngay phía bên dưới cho bạn. Đọc những bài thơ Phật giáo hay ngay nhé.

Buông BỏSưu tầm

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phiTiền tài, danh vọng cũng lắm khiMang phiền nhiễu cho đời thêm khổĐể cho ta lại phải nghĩ suyRồi tình ái sầu thương bi luỵLệ tuôn rơi đau xót lòng aiThôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎBởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Tiếng Chuông ChùaSưu tầm

Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!Tiếng chuông Chùa vọng ấm hơn cõi đời!Rằm tháng bẩy để chiều rơiGiữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau !Ảo mờ Ô Thước bắc cầuNgưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!Nỗi lòng bấn bíu đục trongĐể mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.Đinh đoong, Chuông cứ rơi rơiTừ trong Phố thị, ra ngoài đồng xanhTiếng Chuông thấm đẫm lòng anhTiếng Chuông rung nhịp em thành nữ tu.Để lòng thánh thiện tình thơGiữa đời từ thiện mộng mơ an lànhĐể em chung nhịp bước anhTa quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.Tình yêu riêng của Vạn nhàQuyện vào trong trái tim ta chung tìnhAnh nhìn lên ngọn lung linhThiên hà trôi giữa nhân tình bao la.Binh boong Chuông mãi rung caNguyện cầu an phước mọi nhà tâm linhRằm tháng bảy đất nước mìnhNgả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.Rằm tháng Bảy kết âm – dươngNon cao biển rộng yêu thương an lành!

Vô TưSưu tầm

Đời người sống được nhiêu nămThật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.Đời người như chuỗi phim dàiĐâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.Đời người lắm chuyện bi hàiNgười vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.Vui buồn rồi cũng chóng tànBuồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.Thật lòng ta sống cùng nhauKẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.Dù đời dòng chảy ngược dòngKhổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.

Cầu AnSưu tầm

Con lạy Đức Phật từ biTrên cao người có thấy gì nhân gianThấy chăng những nỗi cơ hànThấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.Đời là bể khổ trầm luânĐời là vực thẳm muôn phần xót xaRừng vàng biển bạc của taChúng sinh tàn phá thật là cam go.Đời còn lắm chuyện nhỏ toSân si tham ngãi chẳng lo giữ vàngĐời còn bao trẻ lang thangKhông nơi nương tựa ai mang bây giờ.Đời còn lắm chuyện bất ngờĐuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư khôngTrên cao cửa Phật có trôngNhồi da nấu thịt có không tình người.Còn bao nhiêu chuyện mười mươiThế gian còn có những người vong ânCúi lạy Đức Phật Quan âmTừ bi hỉ xả khai tâm con người.Cho chúng sinh nở nụ cườiBác từ bác ái cuộc đời nở hoaĐể cho ngày lại tháng quaTrần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.Để đời không tiếng oán thanChúng sinh hỉ hả hân hoan với đờiTrần gian tươi đẹp nơi nơiTây phương cực lạc rạng ngời niềm vui

BuôngSưu tầm

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôiÊm mặt sóng luân hồi sông chỉ mộtThu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốtNhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuầnSoi trần thế bằng vô ngần trong dạTrái tim mở ôm những điều vô giáGạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàngRũ một tiếng bên đường cùng oán hậnBuông tất cả để tâm ngời vô tậnHướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiềuĐạo hiền đức dạy những điều ngay thẳngHồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắngBuông chữ đời để không nặng chữ tâm.

Hoa Bồ ĐềSưu tầm

Bàn chân nhỏ dưa tôi vào cõi Phật ,Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưaNhà sư trẻ giàu lòng nhân ái,Xây chùa chiền nhà dưỡng lão chúng sinh.Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắcBiết dỗi hờn khi thầy bận không chăm,Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả,Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương.

Gửi mọi người những bài ☀️ Thơ Về Trà Và Tri Kỉ ☀️ đáng đọc.

Thơ 2 Câu Về Phật Pháp

Hãy đọc những bài thơ 2 câu về Phật pháp của Phật giáo mà chúng tôi sưu tầm được dưới đây. Những câu thơ Phật giáo dưới đây rất đáng đọc đấy.

Thở đi nhẹ một kiếp ngườiVui đi để có nụ cười thênh thang

Thở vào tâm tĩnh lặngThở ra miệng mỉm cười

Nếu bạn tự có tâm anỞ đâu cũng thấy như đang ở nhà

Tự do là ung dung trong ràng buộcHạnh phúc là tự tại giữa đau thương

Tâm nhàn muôn sự thông ba cõiMột tiếng cười khan ấm đất trời.

Phật ở trong lòng mỗi chúng ta.Bốn phương thân pháp chỉ bao la.

Cỏi người xa vạn nẻo đườngSáng soi chỉ một tình thương nhiệm mầu

Nhà tranh cửa gỗ đời thanh thoátKhông đúng không sai tự tại tâm

Tâm tịnh, Cực lạc hiện bày,Đưa mình về lại phút này với Ta

Bước chân, hơi thở, nụ cười,Ba phép chính niệm của người thảnh thơi.

Người đi trong cỏi sắc khôngHành trang chở chút nắng hồng trên vai

Chí tâm niệm Phật muôn đời phúcThành tâm niệm Phật vạn niên khang

Giới thiệu với mọi người chùm ☀️ Thơ Hay Về Tấm Lòng Từ Thiện ☀️ từ bi.

Thơ Thiền Phật Giáo

Gửi đến bạn đọc của thohay.vn những bài thơ thiền Phật giáo giúp tâm thanh tịnh hay nhất trong chùm thơ về Phật giáo nhé.

Tử sinh đừng hỏi, kẻo phí lời.Thời tiết “nhân duyên” vốn tại trời.Mây núi nào không bay cạnh núi,Sóng nào chẳng ở chốn xa khơi.Hoa nở tháng Ba, luôn vẫn vậy.Gà gáy canh năm đánh thức người.Cái đạo, cái tâm ai thấu hiểu,Mới biết phù du sống ở đời.(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Mấy ai thành Phật nhờ đi tu,Khi trí thông minh bị hãm tù.Phải thấy huyền vi trong ngọc sáng,Như thấy vầng dương giữa khói mù.( Kiều Phù )

Phật Tính vốn là “Tính chẳng hai”,Thế gian nào có “đúng” hay “sai”,Chính tâm, trung đạo, lìa sinh tử,Kiến tính – tự lòng hiện Như Lai.(Diệu Giác )

Trải qua mấy bận long đongNgộ ra chẳng sắc thì không cũng đành.(Khuyết Danh )

Thấm nghĩa vô thường: tình bớt hẹpNén hương lòng xin tưởng nhớ chung…Sợi khói vấn vương chân mộ chíĐám mạ ven cồn thấp thoáng xuân(Tuệ Thiền )

Trải qua ma khảo biết bao lần,Thành Phật bão giông chẳng ngại ngần,Vượt nạn phục ma thành tiên thánh,Chẳng ma chẳng nạn chẳng thành nhân.(Diệu Giác )

Nguyện cầu tha thiết đáy lòng ta,Tinh tấn công phu nương Phật Đà,Nhất tâm như núi không lay chuyển,Quán phá U minh, ngựa phi xa.(Diệu Giác )

Chẳng kém Tứ Minh về cái ngông,Không cầu trời phật thưởng, khen công.Giác ngộ nhiều khi chưa mà đã,Sự đời lắm lúc có mà không.Tiểu nhân tìm thuốc mong bất tử,Người giỏi ung dung chẳng bận lòng.Đi câu mà chẳng mang câu, lưới,Thậm chí chẳng thèm ngó xuống sông.(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Thế gian ưa dối, không ưa thật.Nhưng thật dối gì, đều bụi đất.Muốn sang tới được bờ bên kia,Hãy hỏi trẻ con chơi trước mặt.(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Bỗng trời nổi gió, bụi tung bay.Ông chài say tít, mặc thuyền xoay.Một dãy núi đồi vang tiếng sấm.Chân trời bốn phía mịt mù mây.Sầm sập mưa rơi như thác đổ.Thi nhau ánh chớp xé đêm dày.Bất chợt bão tan, trời lại tạnh.Trăng sáng ngoài thềm – canh mấy đây?(Trần Nhân Tông)

Trí tuệ như trăng sáng giữa trời,Bao trùm thiên hạ, chiếu muôn nơi.Muốn tìm được nó, đừng phân biệtCả rừng phong hoặc lá phong rơi.( Kiều Phù)

Giác Tính đủ luôn tự Tâm mình,Xưa nay không diệt cũng không sinh,Tịnh thanh vốn gốc không lay động,Vạn pháp năng sinh tự Tâm Linh.(Diệu Giác )

Nắng tắt, hết ngày lại đến đêm.Đã tối, đường đời càng tối thêm.Nhà mình đèn có mà không thắp,Lại nhờ ánh sáng của nhà bên.Sau núi mặt trời chưa kịp lặn.Bên hồ trăng sáng đã nhô lên.Sống chết luân hoàn, đời đã vậy,Sao không niệm Phật, sớm quy thiền?(Trần Nhân Tông)

Tất cả các phápĐều từ tâm sinhTâm không chỗ sinhPháp không chỗ trụNếu đạt đất lòngLàm gì chẳng ngạiKhông gặp thượng cănCẩn thận chớ nói( Vô Ngôn Thông)

Gửi đến bạn đọc của chúng tôi chùm ☀️ Thơ Thiền Về Cuộc Sống ☀️ hay nhất.

Những Bài Thơ Kinh Phật Hay

Đọc thêm những bài thơ hay về kinh răn dạy trong Phật giáo để thêm thông hiểu nhân sinh. Những bài thơ hay nhất trong chùm thơ Phật giáo đã được chúng tôi sưu tầm cho mọi người rồi đây.

Sáng sớm đọc sách thiền ở viện Siêu SưTác giả: Liễu Tông Nguyên

Nước giếng buốt tê răngLâng lâng rũ y phụcThong dong giở bộ kinhBước dạo ngoài hiên đọcĐời chẳng giữ chân nguyênĐuổi theo điều mê nhọcLời xưa sâu sắc thayLuyện tính nên cầu họcVắng lặng cảnh nhà tiênTre rêu chen chúc mọcNắng lên móc chửa tànThông biếc rườm rà tócLặng lẽ đủ vui rồiNgữ ngôn lìa tuyệt học

Miệt Mài Câu CaTác giả: Trần Minh Hiền

Chở mây về làngTụng câu kinh PhậtGiữa đời được mấtNụ hồng mong manh

Ơn em hiền lànhCho anh còn sốngMùa xuân hết lạnhLúa vàng mênh mông

Hồn anh giữa đồngBay lên ngàn phốDòng sông vọng độngMơ hồ lô xô

Chớ nên hồ đồHọc câu hỷ xảTiếng đời cứu độMiệt mài câu ca

Duyên NợTác giả: Phong Huynh Nguyen

Gặp nhau là bởi chữ duyênNgày sau chia cách con thuyền lẻ loiĐến đi như thể mây trôiLời kinh Phật dạy Có rồi lại KhôngLang thang trong cõi phiêu bồngHận thù chi để nát lòng của nhauLuân hồi còn có kiếp sauTa còn gặp lại nguyên màu năm xưaYêu nhau giữa cuộc nắng mưaCũng là chữ Nợ mấy mùa tạo nhânKhi nào dứt sạch nghiệp trầnNợ Duyên, Duyên Nợ mới lần sang trangThôi thì thiếp đã gặp chàngNợ Duyên xin gởi mây ngàn gió bayHẹn chăng là hẹn một ngàyGặp nhau ở cõi Phương Tây Di Đà.

Tấm Lòng Vu LanTác giả: Trần Minh Hiền

Lời Kinh Phật dạyCon học đêm ngàyhồn con tìm thấylẽ phải điều hay

Vu Lan suối chảytâm con an hoàbình minh rực cháysen hồng nở hoa

mắt con lệ nhoàcha giờ khuất dấutình yêu nhạc hoạmẹ hiền sống lâu

ước mong nhiệm mầunhân gian hạnh phúcsống đời hiền hậutấm lòng Vu Lan

Sự Tích Quan Thế Âm Bồ TátTác giả: Hoàng Nghi

Quan Âm Thị KínhTheo kinh phật kể xa xưaQuan Âm Bồ Tát kiếp vừa ba baTheo đường luân chuyển ấy màCó khi vào cảnh cửa nhà cao sangKhi vào cơ cực bần hànThử tâm Bồ Tát đạo vàng đến đâu

Trải qua tám kiếp dãi dầuKiếp Ngài thứ chín nhiệm mầu tỳ khưuĐến ngày gần mãn kỳ tuThích Ca giáng xuống ngao du thử lòngHóa thân con gái kén chồngLần thân nài ép kết vòng phu thêTỳ khưu tâm tịnh bất mêThốt rằng:May có thuộc về kiếp sauKiếp này thật chẳng thể nàoVì lời thề nguyện ước ao tu trìCũng vì lời ấy một khiVề sau mãn kiếp lại đi luân hồiĐầu thai thiếu nữ lại thôiSuốt đời cay đắng hỡi ôi trăm bềTình duyên trắc trở ê chềẤy là Phật định xem bề ra saoVâng theo Phật Tổ ban traoChơn linh Bồ Tát liền vào hồi luânĐể mà phải chịu gian truânĐầu thai con gái theo chân họ SùngCao Ly1 giàu có trong vùngTâm từ đức hạnh Sùng Ông thật thàHai ông bà ,tuổi đã giàKhông co cầu tự sanh ra được nàngDung nghi đẹp đẽ đoan trangTên là Thị Kính thân vàng thướt thaÔng bà mừng rỡ kêu caĐược người con gái tuổi già sớm hômĐến khi nàng tuổi hoa thơmCó chàng Thiện Sĩ vừa ôm mộng vàngCậy người hỏi cưới đến nàngCon nhà quyền quý Sùng Ông nhận lờiĐến ngày pháo lễ vui cườiLòng buồn Thị Kính sao vơi muộn phiềnBuồn vì thân gái chẳng yênLại là con một biết truyền cho aiMột khi đã xuất giá rồiCửa nhà hiu quạnh ôi thôi lắm bềBiết chừng nào,mới được vềThương cha nhớ mẹ tái tê trong lòngƠn sanh dưỡng,trả chưa xongNói chi chữ hiếu hết mong đáp đềnTiếng than văng vẳng một bênMẹ cha nghe thấy cất lên than rằng:Thân con gái đã tròn trăngCó nơi có chốn đẹp lòng mẹ chaBấy nhiêu đã đủ đó làGiờ con nên chớ lo xa đủ điềuHuống chi đường xá chẳng nhiềuNhà chồng gần gũi xóm chiều cận bênLời khuyên chí phải bề trênNgậm ngùi nàng mới suy nên vâng lời

Về nhà chồng

Khi về chồng gọi dạ mờiMọi bề tôn kính người người ngợi khenMột ngày dung rủi phận đenNàng ngồi may dệt họa chen đến liềnLang quân đọc sách mệt, yênChàng bèn đến cạnh nàng bèn ngủ quênNhơn chàng nằm cạnh một bênNàng nhìn thật kỹ xem nên thế nàoBỗng dưng chợt thấy lạ saoDưới càm chàng có râu mao bất tàiNhân cầm sẵn kéo trong tayĐưa vào định cắt lấy ngay râu nàyChợt chàng lúc ấy dậy ngayThấy nàng cầm kéo đưa ngay cổ mìnhVội vàng hốt hoảng la thanhRằng nàng muốn giết tôi đành hỡi aiTrong nhà gia tướng như bayMẹ cha chạy đến hỏi ngay chuyện gìNàng tường tận,việc mọi khiNhưng hai phụ lão chắc gì nghe theoÔng bà nghiêm khắc cùng reo:Cho rằng nàng đã ý trèo tình nhânCố tâm giết hại lang quânMượn duyên cớ ấy rẽ phân vợ chồngVà mời chồng vợ Sùng ÔngHớt hơi,hớt hãi cõi lòng lo âuĐến nơi sự việc buồn rầuKêu con trách mắng hồi lâu lãnh vềBây giờ Thiện Sĩ ê chềTưởng là sự việc đáng bề bỏ quaRưng rưng giọt lệ tuôn saXót thương loan phụng lìa xa đôi đườngNàng từ tạ ,lạy từ côngSợ uy cha mẹ chàng không một lờiNàng về buồn bã cuộc đờiLong đong số phận tách rời tình duyênLo cho cha mẹ ưu phiềnTuổi già sầu muộn chẳng yên trong lòngChính chiên gái chỉ một chồngMay nhờ rủi chịu nàng không sang thuyềnThan mình phải nghiệp oan khiênKhông là con một qui tiên cho rồiKhỏi mang tiếng xấu trên đờiTránh điều tuổi nhục hỡi ơi trăm điềuNghĩ suy,suy nghĩ thật nhiềuSợ e thất hiếu chẳng liều bỏ thânKhổ tâm xót dạ muôn phầnNên đành quyết chí tu cần xuất giaKhi nào đắc đạo thân taTrở về trì độ mẹ cha của mìnhNoi gương Phật Tổ chơn linh.,Một hôm nàng lén cải hình nam trangBỏ nhà đi kiếm đạo vàngMẹ cha, người ở tìm nàng khắp nơiNhưng mà tăm tích biệt khơiĐi cùng gốc biển chân trời gặp đâu.

Nhập Môn

Xa nhà đi được khoảng lâuGặp ngôi chùa đã nguyện cầu lâu nayĐúng giờ sư cụ thuyết bàiTrộm xem tướng mạo biết ngay bậc thầyBèn xin thọ Pháp quy ySư ông bán tín,bán nghi hỏi nàngSợ lo thu nhận vội vàngNgọn ngành chưa rõ biết đàng nào nênLỡ mà đắc tội bề trênBán đồ nhi phế tội lên Phật,TrờiNàng thì quả quyết một lờiMình là con một sống đời giàu sangCông danh quyền quý chẳng màngLòng phàm gội rửa Phật đường tựa nươngSư ông thấy vậy cũng thươngNhận làm đệ tử,danh thường Kính TâmCũng vì thân gái giả nhầmCho nên dung mạo Kính Tâm hơn ngườiKhôi ngô, kiều mị xinh tươiLàm cho tín nữ buông lời ghẹo trêuThị Mầu nhiều ý,lắm điềuLà con trưởng giả muốn yêu sãi nàyKính Tâm bất động không layTrơ trơ không biết không hay tình nàyThị Mầu thất vọng ngoảnh quayTư tình đứa ở, lâu ngày mang thaiĐến khi thai đã già ngàyXã làng thấy thế đòi ngay hỏi liềnPhú ông,nàng đến dự phiênChịu đòn không nỗi nàng liền cung xưngKhẩu cung Mầu quyết định rằng :Kính Tâm đã có lăng nhăng với nàngThế nên ra cớ xin làngThứ tha rộng lượng,cho nàng được yênKính Tâm đã hết Phật duyênCho chàng hoàn tục kết duyên với mình.

Người làng đến chùa

Thế là trống mỏ kêu inhCưa thiền im lặng nổi đình phong baNgười làng kéo đến kêu laCho đòi sư cụ,Tâm ra giải bàyThầy trò đến chốn mới haytâm thần tá hỏa,sư thầy hỏi ngay :Rằng trò hãy nói thật thayTại sao lại có việc này xảy ra?Trò thì một mực kêu caRằng con không có thật là oan cho !Hương làng đông đủ lý doNgười tra,kẻ hỏi xem trò thật khôngKhi khuyên,khi dọa thử lòng ;Nếu chàng nói thật cũng đồng thứ thaChứng cho tạo thất lập giaKẻ thì mai mỉa:Sãi mà tu chăng?

Dùng hình tra tấn

Cuối cùng chẳng nhận tội xưngKêu oan một mực nên làng tấn traMáu rơi thịt nát tuôn raKhông còn cử động kêu la một lờiSư ông trông thấy hỡi ơiTừ tâm xúc động,buông lời lãnh xinCho trò trở lại với mìnhVề mà khuyên nhủ chân tình dạy răn.Thế là hương đảng đồng ânNiệm tình ưng thuận cho lần được thaVề chùa,sư dạy tiểu là:Tam quan hãy ở cho xa khỏi chùaTránh lời không tốt cho chùaBao nhiêu tiếng xấu khỏi ùa đến đây.

Thị Mầu sanh

Thời gian thấm thoát qua bayThị Mầu mãn nguyệt đến ngày khai hoaHạ sanh một mụn trai raNàng bèn bồng đến bỏ qua rồi vềNói rằng: Con của ngươi chêBây giờ đem trả cho về nhà ngươi.Kính Tâm đương tụng ngưng lờiNghe thương đứa nhỏ giữa trời khóc laNằm trên mặt đất ấy màTừ tâm lay động người ra ẵm vàoMướn người nuôi vú lòng naoMẹ vò con nhện,mong sao qua ngày.Trải qua năm rộng tháng dàiHết thời trì tụng phải đai2 trẻ nàySư ông lúc ấy liền hayMới liền vời sãi vào đây trách rằng :Trước kia con có nói rằngHàm oan con bị phải chăng như vầyMà nay lại thế này đâyNghi ngờ bao nỗi lòng thầy,nói ai?Kính Tâm bèn bạch thầy ngay :Kính thưa sư phụ lòng này hiểu choKhi xưa sư phụ dạy trò :Cứu người một mạng phước đo hải hàVâng lời thầy dạy ấy màNên con cứu trẻ chớ đà ý chi.Sư thầy suy ngẫm một khiNhưng Tâm không được mấy khi vô chùaĐể mà tránh tiếng cho chùaTam quan vẫn ở chớ chưa được vào.Chuyện đời cũng thật lạ saoTrẻ hai,ba tuổi biết bao giống ngườiThông minh,sáng sủa đẹp tươiHài nhi ba tuổi thì người phải điĐi theo nhà Phật từ biBiết giờ viên tịch phân ly nên ngườiViết thư hai bức đôi lờiMột trao sư phụ,một thì mẹ chaKhi Ngài tắt thở đi xaHài nhi nhớ rõ lời cha dặn dòMang vào sư cụ dâng choXem xong sư cụ đắn đo ngậm ngùiPhái vài ba vị tăng niRa coi tẩm liệm xét suy thế nàoXét xong kinh ngạc biết baoTâm là nhi nữ mà nào biết đâu.Tin này truyền rộng lan sâuHương lân buộc tội Thị Mầu cáo gianCha con phải chịu tội banChứng nhân đầy đủ,xã làng phạt ngay:Bồi thường tổn phí ma chayThị Mầu xấu hổ nhục vây muôn phầnQuyên sinh trốn nhục khỏi thânBao điều nhục nhã khỏi cần phải mang.Đến ngày tổng táng lễ tangThì hồn của sãi Phật đang rước mờiKính Tâm,Thị Kính một ngườiAi ai cũng thấy mây trời nàng điSùng Ông,Thiện Sĩ đặng thiCũng đều có mặt sương si3 nỗi lòngSau khi đến dự lễ tangĂn năn Thiện Sĩ nên chàng đi tu.

Tục truyền Thiện Sĩ về sauĐắc thành chim ngậm một sâu chuỗi đề4Đậu bên đức Phật cận kềSớm hôm nghe Pháp lo bề tu thêmQuan Âm cũng độ luôn thêmĐứa con của Thị thành tâm theo hầuNgày nay họa tượng đâu đâuThì thường họa mũ trên đầu xanh,đenNgồi trên bàn thạch,tòa senBên tay mặt có một con chim liềnMỏ thì ngậm chuỗi thường xuyênDưới bề đứa trẻ thật duyên đứng hầuẤy là con của Thị MầuMình mang khôi giáp tay hầu Quan Âm.

Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Chữ Nhẫn ☀️ trong chùm thơ Phật giáo khiến ta ngộ ra nhiều điều.

Chùm Thơ Xuân Phật Giáo Bất Hủ

Hãy để những bài thơ xuân về Phật giáo dưới đây giúp bạn có một mùa xuân năm mới yên bình nhé. Chúng tôi đã chọn ra bài thơ xuân Phật giáo hay nhất cho bạn rồi đấy.

Trước xuân, thăm Chùa HươngTác giả: Nguyễn Xuân Sanh

Vắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nayĐò đi ngược suối. Cuối đôngLòng anh những muốn tìm xuân trước ngày…Vắng em. Không thể cầm tayĐường đi vẫn thấy đó đây hai mình.

Sáng trời. Hương Tích gió hanhNắng thơm bến suối, thung xanh vào mùaXuân chưa về, núi chưa mưaNhưng bên ta khắp rừng mơ nở rồi.

Khăn tơ xuân trải thung dàiAnh nghe xuân đến: bên đồi, bước em…Đại già còn trắng sương đêmChờ ai hò hẹn bên thềm đồi thông.

Lối đi mây đá chất chồngVắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nayChân ta bước, mắt ta sayHoa mơ dặm thẳm, hương lay bạt ngàn.Con đò con mắt

Con đò, con mắt giữa lòng sôngTha thiết chờ mong một ánh hồngTrên bến cuối chiều khi gió nghỉĐể bồng vũ trụ, mảnh trăng trong.

Con đò con mắt của đời taThao thức thâu đêm cảnh mặn màĐón bóng đi về người bạn cũĐôi lần áo đẫm trận mưa sa.

Con đò con mắt mở xa trôngSớm tối ngược xuôi nước một dòngCon mắt con đò xưa mẹ ngóngGiờ ca cồn nắng mừng con sông.

Lễ Phật Đón XuânSưu tầm

Chuông ngân phiền não nhẹMai nở trí tỉnh bừngXuân về tâm thanh thoátLễ Phật đón tân xuân.

Thiền môn tại chốn nầyHương đời lấp lánh bayTâm uyên nguyên tỉnh thứcKhoảnh khắc tánh Như Lai.

Hoa chánh giác hiển bàyĐối cảnh lòng không haiTâm xuân luôn kết nụChân lý một cành mai.

Chấp tay kính lạy ngườiCho sinh giới thêm tươiNước non thuần ánh đạoTrần thế hé nụ cười!!!

Ngày xuân đi chơi đề thơ ở chùaTác giả: Hàn Mặc Tử

Tức cảnh đề thi trước cửa chùa,Mỹ nhân năm ngoái lạc vào chưa.Quanh hồ cỏ mọc hoa sen vắng,Phưởng phất mùi hương ngọn gió đưa.

Gió đưa tiếng kệ thoảng bên tai,Đề vịnh tiêu dao trước Phật đài.Nét chữ đan thanh còn rỡ rỡ,Phong lưu gấp mấy bạn Thiên Thai.

Một năm tu đến một lần thôi,Một bữa cơm chay cũng khó coi.Một chén trà dâng chưa phải cách,Một câu: mô Phật, một câu mời.

Êm đềm mát mẻ khí ban mai,Đến Phật nghe câu sướng lỗ tai,Bảy bước thành thơ mau mắn lạ,Ra về tưởng lạc lối Thiên Thai.

Mùa xuân đã đếnSưu tầm

Sáng nay mùa xuân đã đếnĐất trời nở nụ tâm khôngNơi đây cõi lòng dịu mátTình người quả thật mênh mông.

Sáng nay mùa xuân đã đếnĐạo vàng vẫn mãi ngân vangTrao nhau những điều thương mếnDâng đời vô lượng an khang.

Sáng nay mùa xuân đã đếnLắng nghe chim hót liên hồiBình minh lên ngôi cứu thếTrời hồng vẫn nét tinh khôi.

Sáng nay mùa xuân đã đếnChúc Người luôn được hân hoanMiên man đôi lời nhắn nhủTa-Bà là cõi Lạc-Bang.

Sáng nay mùa xuân đã đếnGiật mình hoa nở trên môiThiền môn hương trầm phảng phấtXuân lòng réo gọi tâm tôi!

Ngày xuân thăm chùa Từ ÂnTác giả: Diêu Hợp

Lúc về già lui về đâu tá ?Về núi xanh chưa có sẵn nhà.Xuân về không rượu khề khàLên chùa mặc sức xem hoa đã đời

Tặng các bạn những bài ☀️ Thơ Chúc Tết Phật Giáo ☀️ ý nghĩa và vui vẻ.

Thơ Về Phật Pháp Tăng

Hãy để chúng tôi chọn lọc ra cho các bạn những bài thơ về Phật Pháp Tăng trong chùm thơ hay nhất của Phật giáo.

Những hạt mầm an vuiTác giả: Thích Tánh Tuệ

Cần gửi chút yêu thươngĐể tình người ấm lạiCần đôi phút khờ dạiĐể lòng mình vô ưu.

Cần trải chút tâm từĐể chan hoà cuộc sốngCần lặng dừng xao độngĐể cảm nhận bình yên

Cần về với thiên nhiênĐể nghe hồn tươi mátCần sống đời mộc mạcĐể tâm tình thanh cao

Cần biết tặng, biết traoĐể đời không vô vịCần đối xử tế nhịĐể ta, người thăng hoa.

Cần dung thứ, bỏ quaĐể mai kia còn gặpCấn biết sống tự lậpĐể trưởng thành, vươn lên.

Cần chân cứng đá mềmĐể bước cùng gian khóCần đôi khi bày tỏĐể thôi niềm cách ngăn

Cần biết Phật, Pháp, TăngĐể tâm đăng tỏ rạngCần lấy thiện làm bạnĐể lối về an vui

Cần biết tiến, biết lùiTrên con đường danh, lợiCần biết luôn làm mớiTháng ngày hạnh phúc hơn

Cần biết sống tri ơnĐể vẹn câu tình nghĩa.Cần nếm mùi dâu bểĐể quay về giác tâm.

Tâm ta như thế nàoĐời mình là thế ấyVậy cần nên gieo cấyNhững hạt mầm an vui

Bờ GiácTác giả: Sương Anh

Kiếp thế nhân có lắm nhiều lao khổHễ bước vào phải trả nợ trần gianNếu được làm mây trên đỉnh non ngànHẵn vui lắm nhẹ nhàng hồn thân xác

Sinh là gửi ra đi là phó thácMặc phàm trần về nương Phật Pháp TăngNơi Tây phương tịnh độ cõi vĩnh hằngVới Bồ Tát Di Đà hồn an lạc

Trên thinh không có muôn ngàn tiếng nhạcThánh thót đưa về trải khắp đó đâyĐời trần gian bao quyến rũ mê sayMấy ai lắng nghe buông ngay ái dục

Biết trần gian là vô thường thế tụcVậy mà người vẫn chen chúc vào raCứ đắm chìm trong biển ái ta bàĐể rồi phải lụy sa vào kiếp khổ

Đời bao nỗi trầm luân là thế đóTa cũng như người có khác chi đâuMiệng mỗi ngày cứ niệm niệm cầu cầuMà chánh đẳng chánh giác đâu không thấy

Bởi do tâm bị mây mù che đậyNên phải đành kiếp vay trả trả vayVòng luân hồi cứ mãi thế vần xoayThân tứ đại gánh nặng vai bể khổ

Chỉ còn cách lánh xa rời thành phốLên non cao tránh bể khổ nguồn mêLià phiền não bờ giác cố tìm vềHầu có thể chóng tề thành Phật Đạo

Cũng Vì Độ SanhTác giả: Mặc Giang

Xe Tam Thừa lồng lộngĐường Tứ Thánh thênh thangMang ánh đạo huy hoàngMuôn phương đi hóa độ

Vì chúng sanh đau khổVì biển đục trầm mêNhà xưa quên lối vềLuân hồi trong sa đọa

Vì tử sinh nghiệt ngãVì nghiệp báo luân hồiUế trược luôn đón mờiNổi chìm ba đường dữ

Ta Bà muôn cuộc lữQuán trọ khách trần gianNên cứ mãi đi hoangChưa biết dừng chân lại

Phật bản hoài bản nguyệnThị hiện pháp môn khaiBốn lăm năm miệt màiLưu ba rừng giáo lý

Kinh Luật Luận tuyệt mỹPhật Pháp Tăng tuyệt luânMạng mạch đạo chơn thuờngMãi truyền lưu bất diệt

Chúng con nguyền tha thiếtNguyện sống đời dấn thânNơi nào chúng sanh cầnNơi đó chúng con đến

Không phân chia quốc độKhông chủng tộc màu daGiáo lý của Phật ĐàDung Tam Thừa Nhị Đế

Không lậu thô vi tếKhông ranh giới nghèo giàuTừ sắt thép chì thauLuyện minh châu bửu bối

Thoát qua ba đường dữVượt sáu nẻo khổ đauChỉ có Đạo nhiệm mầuQuay đầu là bỉ ngạn

Như hoa sen thơm ngátVươn lên từ bùn lầyKhông ô nhiễm mảy mayChính là Đạo giải thoát

Chờ gì, không dứt khoátĐợi gì, cứ dây dưaHãy lên xe Ba ThừaVề nhà xưa an trụ

Đừng lang thang du thủĐừng phiêu ký dế mènDùng đuốc tuệ soi đènPhá tan màn tăm tối

Hỡi chúng sanh ba cõiHỡi vạn loại sáu đườngĐây, Ánh Đạo Pháp VươngTam Thừa dung Nhị Đế

Một tiếng chuông pháp cổTrên, thấu triệt thiên đườngDưới, địa phủ thông thươngCòn gì nữa vương vương

Trầm mê biển khổ khôn lườngTam đồ bát nạn nhiểu nhương phân kỳNgưỡng tôn Đức Phật từ biPháp thân thường trụ cũng vì độ sanh.

Chia sẻ với bạn đọc chùm ☀️ Thơ Về Niềm Tin Tình Yêu, Cuộc Sống ☀️ ý nghĩa.

Thơ Về Phật Mẫu

Gửi tặng những bạn theo Phật giáo những bài thơ đáng đọc nhất về Phật Mẫu trong chùm thơ Phật giáo nhé.

Quốc công họ NguyễnTác giả: Bùi Thức

Nhớ người Nguyễn quốc công Đinh xưa,Từng giúp dân năm dịch mất mùa.Khuyên nếu cầu trời, thờ Phật mẫu,Vạch ra thông nước việc khơi ngòi.Lấy ngô lúa trữ kho ngừa đói,Kéo kén nuôi tằm muốn ấm người.Nay hỏi có ai hay biết chuyện?Dù trên tường đá rõ nguồn rồi.

Phật Mẫu Chuẩn ĐềTác giả: Nguyễn Tâm

Thất Cu Chi Phật MẫuChuẩn Đề Bồ Tát VươngThế gian vốn vô thườngChẳng tin lời Phật thuyết

Bằng lòng từ tâm huyếtNhư mẹ thương yêu conLập pháp môn cho trònChơn như thiệt tâm tướng

Chúng sanh nào hồi hướngPhương tiện đã sẵn bàyNgười nhập đạo hôm nayThì sau rày hưởng phước

Từ bi mẹ dìu bướcMuôn loài xuất thế gianDứt vọng ảo buộc ràngMà quay về chơn tánh

Đức Chuẩn Đề ai sánhNgàn vạn vẻ quang minhSắc vàng sáng bên mìnhVà lằn điển quang trắng

Mẹ ngồi thật im lắngĐầu đội mão hoa quangChuỗi anh lạc đeo quàngTrên ngực in chữ Vạn

Nơi đâu mà có nạnCứu liền đặng bình anThần thông khỏi nghĩ bànTrong ba con mắt mẹ

Những bàn tay nâng nhẹMỗi bên chín bàn tayDường như để tỏ bàyNương theo về chánh pháp

Hai tay trên đối giápKiết ấn chuẩn đề tâmHoa sen tay này cầmTay kia cầm cán phướn

Đôi bàn tay hình tướngThí Vô Úy giơ ngangXâu chuỗi ngọc cả hàngBửu Châu đẹp không tưởng

Có tay cầm biểu tượngBánh xe của luân hồiKinh Bát Nhã cầm ngồiChuỗi Ma Ni tay khác

Nước Cam Lồ vị mátBúa Rìu rồi Thiết CâuBình Như Ý nhiệm mầuChày Kim Cương đầy đủ

Quả Ca Na ấp ủBởi bàn tay yêu thươngDây Kim Cương lạ thườngBên chiếc Loa Kì diệu

Ai theo ngài sẽ hiểuMười tám bàn tay kiaĐọa lạc phải xa lìaNgăn ngừa bao điều xấu

Trì chú kinh phật MẫuTới chín mươi vạn lầnThập ác tội tiêu dầnTheo mẹ về Tịnh Độ !

Nguyện CầuTác giả: Huyền Băng

Tiếng chuông cảnh tỉnh vọng âm vang,Len suốt vào tôi tận đáy lòng.Dưới chân Phật Mẫu nghe yên lắng,Trầm mặc quên đời giữa quãng không.

Trên cao mây trắng mang lời nguyện,Dưới lũng rừng cây đứng khẩn cầu.Cầu cho thế giới tiêu mầm ác,Nguyện xin nhân loại thoát thảm sầu.

Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Cuộc Sống Vui Vẻ ☀️ cho bạn thêm cảm hứng sống tốt.

Thơ Về Phật Di Đà

Nếu những ai theo đạo Phật giáo thì hãy cùng thưởng thức những bài thơ ý nghĩa dưới đây mà chúng tôi sưu tầm được về Phật Di Đà trong chùm thơ Phật giáo nhé.

Niệm PhậtTác giả: Trương Nam Chi

Trần gian con tạo xoay vầnLuân hồi nhân quả vô ngần khổ đau

Tháng năm như nước qua cầuBốn mùa luân chuyển sắc màu không gian

Kiếp người vất vả gian nanCõi sân si, với tham lam ta-bà

Lên chùa niệm Phật Di-ĐàMong về cực lạc ngôi nhà mộng mơ

Nhạc trời, chim hót lời thơThánh hiền là bạn, Nam-mô Di-đà…

Gợi bảo những người tu Tây PhươngTác giả: Tuệ Trung thượng sĩ

Tâm báu Di Đà ẩn đáy lòngThân hoà nam bắc với tây đôngTrời cao chỉ thấy vầng trăng lẻBiển Phật đêm thu toả ánh trong

Niệm Phật ngâmTác giả: Bạch Cư Dị

Dư niên thất thập nhất,Bất phục sự ngâm nga.Khán kinh phí nhãn lực,Tác phúc uý bôn ba.Hà dĩ độ tâm nhãn,Nhất thanh A Di Đà.Hành dã A Di Đà,Toạ dã A Di Đà.Tung nhiêu mang tự tiễn,Bất ly A Di Đà.Đạt nhân ưng tiếu ngã,Đa khước A Di Đà.Đạt dã tác ma sinh,Bất đạt hựu như hà?Phổ khuyến pháp giới chúng,Đồng niệm A Di Đà.

Lễ Phật đầu xuânTác giả: Phạm Đình Nhân

Xuất hành lễ Phật đầu xuânVào chùa nghe tiếng chuông ngân tịnh lòngKhông gian đọng lại cõi khôngThời gian như chỉ còn trong hiện tiền

Trầm hương toả khói linh thiêngHoa khai kiến Phật trăm miền về đâyCâu kinh tiếng kệ thấm đầyTrong lời niệm Phật vơi đầy gần xa

Nam mô Đức Phật Di ĐàChứng cho mọi kiếp mọi nhà an vuiChúng sinh trên khắp đất trờiHướng về cõi Phật là nơi an lành

Gió đưa lan toả đầu cànhHương thơm đất Phật ngọt lành còn đâyMùi thiền vợi nỗi đắng cayCả năm mới có một ngày linh thiêng

Xuân về dịu mọi ưu phiềnĐầu năm lễ Phật sống hiền cả năm

Lửa từ biTác giả: Vũ Hoàng Chương

Lửa! Lửa cháy ngất Toà Sen!Tám chín phương nhục thể trần tâmhiện thành Thơ, quỳ cả xuống.Hai Vầng Sáng rưng rưngĐông Tây nhoà lệ ngọcChắp tay đón một Mặt Trời Mới Mọc,Ánh Đạo Vàng phơi phớiđang bừng lên, dâng lên…

Ôi, đích thực hôm nay Trời có Mặt!Giờ là giờ Hoàng-Đạo nguy nga.Muôn vạn khối sân-si vừa mở mắtNhìn nhau: tình huynh-đệ bao la.Nam mô ĐỨC PHẬT DI ĐÀSông Hằng kia bởi đâu mà cát bay?

Thương chúng sinh trầm luân bể khổ,NGƯỜI rẽ phăng đêm tối đất dàyBước ra, ngồi nhập định, hướng về TâyGọi hết LỬA vào xương da bỏ ngỏPHẬT-PHÁP chẳng rời tay…Sáu ngả luân hồi đâu đóMang mang cùng nín thởTiếng nấc lên ngừng nhịp Bánh Xe Quay.Không khí vặn mình theokhóc oà lên nổi gióNGƯỜI siêu thăng…giông bão lắng từ đây.Bóng NGƯỜI vượt chín tầng mâyNhân gian mát rợi bóng cây Bồ-Đề.

Ngọc hay đá, tượng chẳng cần ai tạc!Lụa hay tre, nào khiến bút ai ghi!Chỗ NGƯỜI ngồi: một thiên thu tuyệt tácTrong vô-hình sáng chói nét TỪ-BI.

Rồi đây, rồi mai sau, còn chi?Ngọc đá cũng thành trolụa tre dần mục nátVới Thời-Gian lê vết máu qua đi.Còn mãi chứ! còn TRÁI TIM BỒ TÁTGội hào quang xuống tận ngục A-tỳ.

Ôi ngọn LỬA huyền vi!Thế giới ba nghìn phút giây ngơ ngácTừ cõi Vô-MinhHướng về Cực-Lạc.Vần điệu của thi-nhân chỉ còn là rơm rácvà chỉ nguyện được là rơm rácThơ cháy lên theo với lời Kinh;Tụng cho nhân loại hoà bìnhTrước sau bền vững tình huynh-đệ này.

Thổn thức nghe lòng Trái ĐấtMong thành Quả Phúc về Cây.Nam-mô THÍCH CA MẦU NI PHẬTĐồng loại chúng connắm tay nhau tràn nước mắttình thương hiện Tháp Chín Tầng xây.

Chùa Phật TíchTác giả: Đặng Nguyệt Anh

Phật Tích chìm trong sươngmơ màngao Rồng trên núi – cạnBàn cờ Tiên – im vắngvoi đá âm thầm phủ phụcPhật Di Đà trầm mặcngàn đời suy tưtừ nỗi đau Người.

Cảnh Trong NhàTác giả: Nguyễn Khuyến

Bên thần, bên phật, giữa thời ta,Thần phật trong lòng há phải xa ?Nhân nghĩa lọ cầu vua Đế ThíchHiếu trung khôn chúc phật Di ĐàLầu son phủ tía nhường cho trẻ,Nước biếc non xanh bạn với giàAi hỏi: nào nhà quan tiến sĩ ?Bên thần, bên phật, giữa thời ta

Cõi Ta BàTác giả: Trần Lê Tú

Trót sinh trong cõi Ta-Bà,Giữ lòng kham NHẪN thoát oan gia này,Đường tu gian khổ lắm thay,Bền lòng tinh tấn tháng ngày rồi qua.Chuyên tu niệm Phật Di Đà,Siêu thăng về Cực Lạc Liên Hoa Đài.

Phật A Di ĐàTác giả: Trần Minh Hiền

(Kính lạy Đức Phật A Di Đà)Cúi đầu kính lạy Phật Di DàNiệm niệm không quên nghĩa thứ thaTrì giới ngộ tri tươi bát nhãTín tâm nguyện hạnh đẹp bài caSiêng năng cố sức từng giây phútTinh tấn gắng công mỗi sát naPháp Tạng tỳ kheo và đại nguyệnTây Phương tịnh độ chẳng đâu xa

Ẩn TuTác giả: Hương Việt

Ẩn tu chí quyết nguyện trong đờiNiệm Phật Di Đà học đạo thôiĐã biết thân mình đầy nghiệp chướngVẫn hay tâm thức phải vung bồi

Ẩn tu nguyện thoát cảnh trần aiLục đạo trầm kha mãi lạc loàiMang nặng kiếp người sanh bệnh tửCảnh đời lên xuống chuyện hằng vay

Thân hèn phận mọn niệm Di ĐàCực lạc an bày chẳng cách xaMiệng niệm tâm ghi câu Phật hiệuXa vòng tục lụy thoát gian tà

Công phu khuya sớm ráng tinh hànhXa cách trần phù bả lợi danhBa vạn sáu ngàn mau niệm PhậtBóng câu cửa sổ thoáng qua mành

Cầu sanh niệm Phật nhẹ tâm hồnQuán tưởng Trời Tây cõi Bảo ThônRán gắng tu thân trao ngủ giớiBa mươi tháng chạp buổi hoàng hôn

Nghi thức “THIỀN TÂM” con giữ quaLễ Phật trì danh, mõi đến Nhà“Mấy Điệu Sen Thanh” THẦY đã dạyLòng con khuya sớm thoát tâm tà

Bài Ca Niệm PhậtTác giả: Trần Minh Hiền

Con quỳ lạy Phật Di ĐàNghe theo lời Phật Thích Ca chỉ đườngHành thiền trong bóng tịch dươngNiệm câu Phật hiệu vô thường nhân sinhQuan Âm thị hiện ân tìnhCảm ơn Bồ Tát cho mình ngộ triThời gian vọng tiếng thầm thìSiêng năng tu tập hành trì vị thaNhìn quanh trong cõi ta bàNgười, ta là một quê nhà chở cheBao la vũ trụ lối vềTu tâm, buông xả bước đi nhẹ nhàngMuôn đời vạn kiếp mênh mangThân tâm an lạc ngập tràn niềm vui

Gửi tặng các bạn những bài ☀️ Thơ Về Cuộc Sống Bình Yên ☀️ thoải mái.

Thơ Về Phật Quan Âm

Giới thiệu với các bạn những bài thơ về Phật Quan Âm hay nhất trong chùm thơ về Phật giáo.

Âm Thầm Hi SinhTác giả: Huỳnh Lâm Phong

Con xin lạy Phật Quan ÂmCho người con yêu yên tâm khỏe mạnhDù con không ai bên cạnhVẫn nguyện cho người khỏe mạnh sống vuiCon xin nhận lấy điều xuiĐể đổi cho người niềm vui hạnh phúcDù cuộc sống con kết thúcCon vẫn âm thầm cầu chúc cho người

Phật bà Quan Âm nghìn mắt, nghìn tayTác giả: dangvanhoan

Phật pháp cao siêu độ chúng sinhNghìn tay, nghìn mắt, chốn cao minhChúa ba tu phật, bền tâm chíDiệu Thiện cứu cha, nặng hiếu tìnDòng nước cam lồ vơi phiền nãoCành cây dương liễu giữ an bìnhTừ bi, nhẫn nhịn, cân “hành, trí”Cứu vớt khổ đau mọi chúng sinh

Trông lên miếu Quan ÂmTác giả: Nguyễn Du

Đình đài ai dựng chốn sơn cùng,Trứng hạc đã rơi chặt hết tùng.Hang đá, năm xưa ai đục phá?Phật vàng đêm trước đền đình trung.Mây ngừng khắp chốn sư yên giấc,Rơi núi bóng chiều vượn hót lung.Ðốt nén hương đàn tan nghiệp chướng,Quay đầu lại cách núi muôn trùng.

Lên núi Kim KêTác giả: Lê Quang Định

Quan Âm trên động núi Kim Kê,Đầu bến mũi thuyền chùa vọng về.Ngơ ngác âu non thuyền khách dựa,Tránh sương hạc lão đậu song chùa.Toà sen hương khói còn in vết,Giày lướt không tung sông vượt lau.Nơi dựa giai nhân nào Thứu lĩnh,Đẹp màu áo trắng biếc mày chau.

Trăm bài thơ về cuộc sống trong núi Tác giả: Tông Bản thiền sư

Ở núi thường khảy đờn không dây,Một khúc vô sanh thoả thích tâm,Ngay đó xoay nghe nghe tự tánh,Nhà ai không có Phật Quan Âm.

Quán Thế Âm Bồ-tátTác giả: Tuệ Thiền

Trì danh Ngài Quán Thế ÂmTrí-bi hội nhập Chân Tâm đất trờiVơi bao nghiệp chướng cõi đờiNgày về Tịnh độ tiếp lời Tâm kinh…Niệm thầm theo hơi thở thiềnTháng ngày an lạc như hiền triết xưaTrăng tâm lặng lẽ bốn mùaHương trà thấp thoáng Chân Như vĩnh hằng.

Ngoạn cảnh chùaTác giả: Hàn Mặc Tử

Khách trần rẽ lối Thiên ThaiCỏ hoa lạ mặt tươi cười làm quenXinh thay phong cảnh rừng thiềnBầu sen hương ngát cạnh đền suối reoNói:Bích Khê động khẩu, ưng trường tạiKhách trần ai bước tới ngỡ non tiênThấy hoa cỏ lạ muốn làm quenLòng thấm thía mùi thiền như thoát tụcThuỷ nhiều môn tiền ba lộng nguyệtPhong lai lâm hạ ảnh phiêu dươngChuông tế độ thức tỉnh bạn văn chươngBầu trăng gió dễ thường quên nhắm nhíaIm mát bóng đàm hoa phước địaPhật Quan Âm rừng tía có linh thiêngXuống đây ngoạn cảnh thiên nhiên.

Hãy đọc những bài ☀️ Thơ Lục Bát Về Cuộc Sống ☀️ tươi đẹp.

Áng Thơ Về Phật Di Lặc

Trong kho tàng thơ Phật giáo có không ít những bài thơ về Phật giáo Di Lặc và chúng tôi đã tổng hợp những bài thơ Phật giáo ấy tại đây cho bạn.

Hỏi Phật Di LặcTác giả: Trần Mạnh Hảo

Cuộc đời là bể khổSao Phật cười hết ga?Niết Bàn phải diệt dụcSao Phật trần thịt da?

Phật Di LặcTác giả: đoàn đìNH DUY

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,Sáng ngời vinh quang.Khuyên ta hãy cứ cười,Khuyên ta mãi yêu đời,Mang niềm sống cho đời.Hoan nghênh đức Di Lặc,Không buồn phiền quanh năm.

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,Sáng ngời vinh quang.Khuyên ta hãy vui tươi,Khuyên ta hãy yêu đời,Mang niềm sống cho đời.Hoan nghênh đức Di Lặc,Hãy với lòng từ bi.

Chẳng còn buồn phiền tương lai toả sáng,Cứu độ muôn phương.Chẳng còn buồn phiền mở lòng bác ái,Cứu độ chúng sanh.Hiện thân giáng trần.Ngàn năm một lần.

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,Cứu độ chúng sanh.Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,Sáng ngời vinh quang.Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,Đến triệu năm sau.

Phật ở mìnhTác giả: Đào Tấn

Kính cẩn hỏi ngài phật Di Lặc,Bụng ngài gì chứa mà to phồng?Đáp cười: một khối băng trong đó,Ăn có gì đâu, chỉ trống không.

Bài ca về Phật và tâmTác giả: Tuệ Trung thượng sĩ

Phật! Phật! Phật! Không bóng hình,Tâm! Tâm! Tâm! ngoài ngôn thuyết.Nếu Tâm sinh là Phật sinh,Bằng Phật diệt ấy Tâm diệt.Diệt Tâm còn Phật, chuyện này không,Diệt Phật còn Tâm, bao thuở hết.Muốn biết tâm Phật, Tâm diệt sinh,Hãy đợi về sau, Di Lặc quyết.

Trước không Tâm,Nay không Phật,Phàm thánh trời người như chớp giật.Thể Tâm không thị cũng không phi,Tính Phật chẳng hư cũng chẳng thật.

Bỗng vụt dấy,Bỗng ngừng nhanh,Nay lại, xưa qua luống quẩn quanh.Đâu chỉ chôn vùi nếp tông tổ,Còn gọi yêu ma về lộng hành.

Muốn tìm Tâm,Ngoài chớ hỏi,Thể tính lặng không, không biến đổi.Niết bàn, sinh tử buộc ràng suông,Phiền não, bồ đề đối nghịch dối.

Lòng là Phật,Phật là lòng,Diệu chỉ sáng thiêng, kim cổ thông.Xuân đến, tự nhiên hoa xuân nở,Thu sang, đâu chẳng nước thu trong.

Bỏ vọng tâm,Cầm chân tính,Khác gì tìm bóng bỏ quên gương.Nào biết gương kia lồng bóng nọ,Không hay vọng vốn từ chân sinh.Không thực không hư là vọng đó,Chẳng tà chẳng chính gương in hình.

Cũng không tội,Cũng không phúc,Lầm vì hạt trai cùng bạch ngọc.Ngọc thì có vết, trai có tỳ,Tính vốn không hồng cũng không lục.

Cũng không được!Cũng không mất!Bảy bảy, bốn chín là đồng nhất.Muôn hạnh sáu độ sóng trùng dương,Ba độc chín tình là vầng nhật.

Lắng! Lắng! Lắng!Trầm! Trầm! Trầm!Tâm của muôn loài tức Phật tâm.Tâm Phật tâm ta cùng khế hợp,Pháp vẫn y nguyên suốt cổ kim.

Đi cũng thiền!Ngồi cũng thiền!Trong lò lửa đỏ một bông sen.Ý khí mất đi thêm ý khí,Được chốn ở yên hãy ở yên.

Chà! Chà! Chà!Ối! Ối! Ối!Bọt trong biển cả thấy chìm nổi.Muôn pháp vô thường hết thảy không,Linh cốt biết đâu tiên sư hỏi.

Tỉnh! Tỉnh! Thức!Thức! Tỉnh! Tỉnh!Bàn chân dẫm đất đừng chống chếnh.Ai người tin tưởng ở nơi đây,Bước trên đầu Phật trèo trên đỉnh.Hét!

Đức Phật Di Lặc Trả Lời Chúng SinhTác giả: Trần Mạnh Hảo

Như Lai ngộ bằng đầuThiền kiểu nào cũng đúngTrời đất vừa một bầuTa thiền bằng cái bụng.

Phật Di LặcTác giả: Trần Minh Hiền

Phật Di Lặc hỷ xả từ biĐem đến cho đời hết biệt lyLời dạy ân cần xua oán hậnNụ cười hoan hỉ xoá sân siYêu thương tha thứ không câu nệBuông bỏ tuỳ duyên chẳng chấp chiCầu nguyện mọi người đều giác ngộPhật Di Lặc hỷ xả từ bi

Phật Di Lặc Và Mùa XuânTác giả: Dương Lam

Đầu năm đi gặp PhậtSuốt năm được hiền hòaĐầu năm trồng được hoaCả năm ngồi ăn quả…

Đọc thử những bài ☀️ Thơ Sống Chậm Lại ☀️ để tận hưởng cuộc sống.

You may also like