Rung Động Trước Những Bài Thơ Về Cha Mẹ Trong Đạo Phật Hay

bởi huy.nguyen
4.1/5 - (7 bình chọn)

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Tho phat giao ve me hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

Thơ Phật giáo về mẹ – những bài thơ sâu sắc cảm động viết về đấng sinh thành. Mẹ”, một từ đơn giản thôi nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu tình thương, ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

Mẹ là người chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta nên người. Không gì có thể thay thế được tình yêu thương bao la và công lao của mẹ.

Tập thơ về cha mẹ trong đạo Phật đi vào lòng người

Phật dạy, cách báo hiếu cha mẹ tốt nhất chẳng gì bằng sự khôn lớn, trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội. Cùng đọc những bàithơ về cha mẹ trong đạo Phậthay sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.Bạn đang xem: Rung động trước những bài thơ về cha mẹ trong đạo phật hay nhất

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI

Trần Trung Ðạo

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phươngĐốt lên cho đời tan khói sươngCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngàoTiếng người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vớiBiết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà con đổi thời gian đượcĐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

CHA TÔI

Đời cha khó nhọc gian truân lắmBốn mùa mưa nắng tắm mồ hôiNhững đêm đông lờ lững mây trôiGiấc ngủ không đầy thương con thơ lạnhBao ngày rã ròng mưa không chịu tạnhDáng lom khom gánh bó củi trònMái tóc hằn màu sương gió mỏi mònĐôi chân gầy cũng không còn lành lặnBát cơm không đầy chấm thìa muối mặnChén canh rau cha nuôi nấng đời conXin lỗi cha con chữ hiếu chưa trònChút tài mọn con chưa làm nên sựCha đã già con vẫn đứa con hưĐã bao lần con hứa mình sẽ đổiChưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗiCha vẫn là người dẫn lối đời conCon còn nhớ thuở bé lon tonĐến bây giờ con sức dài vai rộngCha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vảCon tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.

MẸ !

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹViết tặng bài thơ thỏa nỗi lòngNơi con xứ khách trời nắng nhẹQuê mình đã hết đợt đông phong?Bỗng nhớ những ngày con bé thơVòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơChạnh lòng con muốn mình đừng lớnThời gian hờ hững chẳng đợi chờRồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằnBàn tay gầy guộc mấy nếp nhănMái tóc pha sương màu đã ngảVì con, bao đêm mẹ trở trănHôm nay bên bờ sông vắng lặngLưu vong đất khách chẳng cạnh ngườiVì ai đời mẹ bao gánh nặngNgười con xa xứ nhớ khôn nguôiMẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹChẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gìChỉ có nỗi lòng thương khôn xiếtƠn mẹ đời này con khắc ghi

THƯƠNG CHA

Thương cha nhiều lắm cha ơiCày sâu cuốc bẫm,một đời của chaĐồng gần rồi tới ruộng xaBan mai vừa nở, chiều tà, sương rơiNếp nhăn vầng trán bên đờiVai cha mái ấm bầu trời tình thươngDìu con từng bước từng đườngLo toan vất vả đêm trường năm canhBàn tay khô, cứng, sỏi, sànhÔm con mưa, nắng, dỗ dành, chở cheCha là chiếc võng trưa hèRu con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngàoCha là những hạt mưa ràoCho con uống mát biết bao nhiêu lầnGiờ đây con đã lớn khônCông cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!

NỖI NHỚ MẸ CHA

Bao năm trôi dạt xứ người .Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà.Ân tình sâu lặng bao laTình thương cha mẹ hơn là biển khơiĐêm nay nước mắt con rơiVì thương cha mẹ một đời khổ mangChỉ mong con được vinh quangTương lai tươi sáng muôn vàn ngày sauMẹ cha tóc đã bạc màuMột đời lầm lũi dãi dầu nắng mưaTháng ngày vất vả sớm trưaGió sương dầm dãi bốn mùa gian chuânMẹ là hương sắcmùa xuânCha mang hơi ấm ủ từng giấc đôngCho con giấc ngủ ấm lòngTình thương cha mẹ biển dâng sóng tràoÂn tình hơn ngọn núi caoTình thương cha mẹ dạt dào tim conCả đời khắc dạ sắc sonĐời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng

Vu Lan Nhớ Cha!

Hơi Thu lạnh lẽo trước hiên Nhà!Lẻ bốn mùa rồi vắng bóng Cha!Khói quyện linh đường khi sớm tối.Sương giăng nấm mộ lúc chiều tà!

Tây phương chốn ấy hồn lưu lại.Thế tục nơi này xác đã xa!Mỗi buổi con về nay chỉ Mẹ.Sầu dâng ngấn lệ vẫn chưa nhòa!

Chùm thơ Phật giáo về mẹ hay, cảm động nhất

Phật giáo hay những triết lý phật giáo đều hướng con người tới sự thanh tịnh trong tâm hồn. Nó đề cao tính chân, thiện, mỹ và răn dạy con người sống tốt đời đẹp đạo. Những bài viết về chủ đề phật giáo luôn suy tôn cái đẹp, cái hay trong nhân cách con người và luôn khuyên răn con ngườiphải giữ trọn đạo hiếu với bậc sinh thành,dưỡng dục.

Thơ Phật giáo về mẹ hay,cảm động sau đây cũng không ngoại lệ.

Lời Ru Của Mẹ

MẠC PHƯƠNG ĐÌNH

Nửa khuya giọng hát nhà ai âm ba tiếng Mẹ ru dài phố đêm lời ru khi nổi khi chìm mang mang hoài niệm cho tim bồi hồi. Ta thầm gọi nhỏ: Mẹ ơi ! tháng ngày thơ ấu đẫm lời Mẹ ru nghe trong tiềm thức sa mù giọng xuân đầm ấm, giọng thu dịu dàng trưa hè giọng Mẹ nhặt khoan đêm đông lời Mẹ như than lửa hồng… Một đời thân Mẹ long đong lời ru vẫn mãi thanh trong ngọt ngào lời ru như giấc chiêm bao chắp con đôi cánh bay vào tương lai… Mải mê biển rộng sông dài con đi giữ nước áo phai bụi đường lời ru tình tự quê hương ngợi ca quốc sử anh hùng tiền nhân lời ru Mẹ đã bao lần giục con tiến bước trước ngàn chông gai…

Vọng khuya nghe tiếng ru dài Viễn phương lòng vẫn u hoài niềm đau !

Mẹ Của Con

ĐẠI HƯƠNG

Khi mặt trăng còn mải đang đi dạo Trên bầu trời chưa chịu khuất trong mây Những vì sao chơi đuổi bắt từng bầy Mẹ đã dậy, bắt đầu một ngày mới.

Ngày của mẹ bắt đầu trong bận rộn Vẫn lo tròn cho giấc ngủ của con Mẹ cặm cụi nấu những gì con thích Để sáng mai, con lót dạ đến trường.

Vì thương con, mẹ ngại gì giông bão Đội mưa dầm để che chở cho con Mỗi ngày qua nhiều những vết chân chim Trên mắt mẹ, với màu sương tóc bạc.

Cuộc đời mẹ từng ngày qua lặng lẽ Mãi âm thầm như ngọn gió miền nam Làm dịu mát đời con từ thơ bé Từng phút giây con hít thở hơi trời.

Mẹ có biết bao lần con tự nhủ Sẽ không hề làm cho mẹ buồn lòng Nhưng rồi con vẫn là một đùa trẻ In vết hằn trên trán mẹ lo toan.

Một dòng sông sẽ không trở về nguồn Bao con suối hòa vào lòng biển lớn Nhưng con nguyện làm một con suối nhỏ Chảy suốt đời giữa lòng mẹ yêu thương

Xin Cảm Ơn Mẹ

Tuyết Nhi

Dâng lên mẹ những bông hồng thắm đỏ, Tựa như dòng máu đỏ mẹ cho con. Đã bao năm mẹ bương chải, hao mòn, Nuôi con lớn, chỉ mong con thành đạt.

Cảm ơn mẹ một tình yêu bát ngát Lúc con khờ trôi dạt chốn tha hương Dang cánh tay mẹ che chở mọi đường Và ôm ấp trong tình thương tuyệt đối.

Cảm ơn mẹ đã bao phen thứ lỗi, Con dại khờ nông nổi đã bao lần Tấm lòng vàng rộng mở chẳng phân vân Và bảo bọc đỡ đần khi nguy khó.

Cảm ơn mẹ, Người là vầng trăng tỏ, Dẫn soi đường mở ngõ đến tương lai. Cảm ơn mẹ bao tháng miệt mài, Cho con trẻ những ngày dài hạnh phúc!

Mẹ Tập Đi

Một đời tần tảo âu lo

Giờ mẹ ốm yếu lò dò tập đi

Nghẹn lòng con lệ tràn mi

Con đau từng bước mẹ đi nhọc nhằn

Trong nhà nào phải xa gần

Mà chia từng đoạn nghỉ chân cho đều

Bàn tay gầy guộc nhăn nheo

Nuôi con bồng bế chống chèo tháng năm

Lo đi lo đứng lo nằm

Nhường cơm sẻ áo âm thầm cho con

Lo cho con ngủ giấc tròn

Lời ru thuở ấy vẫn còn trong veo

Cuộc đời biết mấy gieo neo

Giờ bàn tay ấy lần theo vách tường

Lòng con khấn vái bốn phương

Mong chân mẹ bước bình thường như xưa.

Mẹ Là Tất Cả

Hoa Nghiêm

Như cỏ xanh ngóng đợi mùa Xuân tới Mỗi bình minh vẫy gọi tiếng chim ca Tâm hồn con đón nhận biển bao la Là biển Mẹ chan hoà tình thương mến

Mẹ là gió, tự nghìn xưa gió đến Ru lòng con qua từng bến long đong Mẹ là trăng, soi sáng những giòng sông Trôi êm ả, tuổi thơ bên gối Mẹ

Mẹ là nắng, từng giọt rơi … rất nhẹ Rất mong manh, nắng vẽ đủ muôn hình Nắng nồng nàn, sưởi ấm những bình minh Cho vạn vật an lành muôn sức sống

Mẹ là hoa, cho đời bao thơ mộng Ngát hương yêu giữa ***g lộng núi đồi Mẹ là mây, cho bóng mát ngàn nơi Là mưa xuống cho người thêm trái ngọt

Mẹ là nhạc, những giòng tình thánh thót Mỗi sớm mai như chim hót trên cành Mẹ là thơ, bay ngàn lối mênh mông Lá sao sáng khắp đầu ghềnh cuối bãi

Mẹ là Phật đưa con qua khổ hải Bao nắng mưa dầu dãi một đời mê Bước chân xa dẫu lạc lối quay về Xin nương tựa trong tình thương của Mẹ

Bông Hồng Cho Mẹ

THANH TUYỀN

Nhìn con thơ bước đều trên lối nhỏ Bao tình thương dào dạt đến tuôn tràn Nụ cười tươi trên vành môi mọng đỏ Ước ao đời hạnh phúc mãi hoà chan

Thêm lần nữa bụng lại mang dạ chửa Nghe tiếng con tung đạp mãi vui thay Bao ngày qua với nhiều cơn ói mửa Hiểu thế nào làm Mẹ của ngày mai !

Mẹ của con cũng bao lần dầu dãi Sanh và nuôi cho con lớn nên người Thương Mẹ hiền chịu bao điều khổ ải Chẳng buồn than, mong nhìn thấy con cười

Tình yêu đó không có gì sánh được Hiểu Mẹ hơn khi tay ẵm con thơ Một bông hoa toả sang niềm thông suốt Cánh mượt mà toả sắc toả hương mơ

Mẹ của con một bông hồng duy nhất Một bông hồng vĩnh viễn đẹp vô ngần Hương hoa thơm làm lòng con chất ngất Biết bao giờ trả được nghĩa hiếu ân?

Con kính dâng Bông Hồng thương tặng Mẹ!

Mẹ Như Biển Trời Bao La

Thơ: Hoài Thương

Mẹ ơi đêm đã khuya rồiỞ bên hiên vắng con ngồi đếm saoNỗi niềm gửi tới trời caoLệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềmTâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oàCuộc đời bao nỗi xót xaPhủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa trònTuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyênHao gầy giấc ngủ chẳng yênBiết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mònTrong tim con mãi vẫn còn khắc ghiDù đời ngang trái thị phiNhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.Xem thêm: Độc Đáo Những Pho Tượng Phật Cổ Cực Quý Hiếm Đang Trưng Bày Tại Tphcm

Ký Ức Lời Ru

Thơ: Ho Nhu

Tôi về tìm lại lời ruMẹ ca thuở trước để bù tuổi thơCon cò, con vạc ngu ngơCành mềm cũng đậu để mờ lộn ao

Lời ru êm dịu ngọt ngàoVọng theo tôi mãi tiếng rao “bà còng”“Bà đi qua quảng đường cong”…“Cái tô, cái tép” thật lòng hảo tâm

Gặp người con gái xứng tầmChọn nơi tra hạt ươm mầm gieo câyThế rồi chờ đợi tháng ngàyTrúc mai hợp phận nắm tay lên thuyền

Phận em là gái thuyền quyênCầu mong thắm đượm hợp duyên anh hùngTrúc mai muốn hợp tương phùngLời ru của mẹ muốn chung lối về

Nhưng rồi cách trở sơn khêĐâu còn lời hẹn thóc thề đã traoĐâu còn câu hát ngọt ngàoChuyện tình hai ngã mãi vào giấc mơ.

#Những bài thơ báo hiếu công ơn mẹ cha mùa Vu Lan

Trong đạo Phật, lễ nghĩa luôn đặt lên hàng đầu. Báo hiếu công sinh thành là một việc làm tất yếu của mỗi người con. Hằng năm thường có lễ Vu Lan nhằm báo ơn cha mẹ. Phật dạy, cách báo hiếu cha mẹ tốt nhất chẳng gì bằng sự khôn lớn, trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội.

Cùng đọc những bài thơ Phật giáo về mẹ thơbáo hiếu mẹ hay sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.

Lục Bát Về Mẹ

Thơ: Phan Hạnh

Cả đời mẹ vẫn theo conNắng mưa sương gió mãi còn đeo mangMuối dưa nghịch cảnh trái ngangThơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui

Xua đi bao cảnh bùi ngùiVì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhânDũa mài rèn luyện bản thânGiữ gìn khí phách bình an mạnh lành

Mẹ cười hoa nở tươi xanhCon vui thấy mẹ hiền lành đáng yêuCho dù cuộc sống liêu xiêuNhờ Người con hiểu được điều thâm sâu

Vững tay vượt sóng bể dâuSẻ chia chung sức thương nhau thật lòngTuy chưa hoàn hảo thắm hồngNhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.

Mẹ Ơi!

Tác giả: Đức Trung

Mẹ ơi ! trong tháng Vu lanCon càng nhớ mẹ vô vàn kính yêuBây giờ mẹ đã thoát siêuVề nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.Thương con từ lúc lọt lòngĐến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.Lớn lên đi học trời TâyỞ nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.Nắng mưa đâu quản gian nanĐông về giá lạnh, chang chang nắng hèMột mình mẹ bước đường quêBao năm vất vả đi về sớm hôm.Từ bình minh đến hoàng hônSuốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiềuMẹ luôn vì đứa con yêuVu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !Lòng con kính cẩn dâng hươngNam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.Nhìn con mẹ đứng tần ngầnCon thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!

Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan

Ai đi tìm kiếm lợi danhMẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho conMột đời lội suối trèo nonMiễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.

Nhận về mình hết đắng cayDãi dầu khuya sớm bàn tay chai sầnNgày mưa tất tả chợ gầnNắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.

Con lớn khôn, tuổi mẹ giàNhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!Mẹ giờ bấc lụn ,đèn luNgóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi

Tháng bảy về, lá vàng rơiĐây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoaCon chiều nay, trở lại nhàLòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!

Vu Lan Nhớ Mẹ

Nắng mưa Mẹ gánh trên vaiNuôi con khó nhọc để mai thành ngườiLưng cơm của Mẹ luôn vơiChắt chiu dành dụm cả đời vì con

Vu lan nay Mẹ chẳng cònCài bông hoa trắng để con nhớ NgườiSuối vàng chắc Mẹ ngậm cườiCon giờ khôn lớn còn Người mãi xa

Niềm thương như chợt vỡ oàNhạc thiền dìu dặt ngân nga trỗi vềThương Cha thương Mẹ tình quêVu lan tháng bảy Mẹ về cùng con?

Gầy hao năm tháng mỏi mònVu lan khóc Mẹ lòng con u sầu

Mẹ !

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹViết tặng bài thơ thỏa nỗi lòngNơi con xứ khách trời nắng nhẹQuê mình đã hết đợt đông phong?Bỗng nhớ những ngày con bé thơVòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơChạnh lòng con muốn mình đừng lớnThời gian hờ hững chẳng đợi chờRồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằnBàn tay gầy guộc mấy nếp nhănMái tóc pha sương màu đã ngảVì con, bao đêm mẹ trở trănHôm nay bên bờ sông vắng lặngLưu vong đất khách chẳng cạnh ngườiVì ai đời mẹ bao gánh nặngNgười con xa xứ nhớ khôn nguôiMẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹChẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gìChỉ có nỗi lòng thương khôn xiếtƠn mẹ đời này con khắc ghi

Lòng Mẹ

Mẹ là tia nắng đời conĐêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuânBấy lâu mẹ đã thấm nhuầnNhững lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơiMảnh quần vải áo những lời hát ruNhiều hôm gió bão mịt mùMái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thânGánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mangNhững đêm lệ ướt hai hàngGiàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Dẫu trời nắng đổ mưa tuônChẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâuLà con đừng để mẹ sầuThương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

Đôi Mắt Mẹ

Yêu sao đôi mắt mẹ hiềnGiàu lòng nhân ái rộng miền bao dungĐời nghèo vật chất mông lungLạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười

Tình thương sánh tựa biển trờiCó trong mắt mẹ một đời hy sinhCho con cho nghĩa cho tìnhQuên đi vất vả thân mình sớm hôm

Vòng tay ấm áp mẹ ômRu con giấc ngủ đêm hôm mỏi mònLời ru da diết lòng conKhắc sâu trong dạ sắt son không mờ

Những ngày thơ ấu dại khờMẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì conGiờ đây bé bỏng chẳng cònVẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều

Mẹ ơi! thương quá thật nhiềuGiản đơn dung dị mỗi chiều bên conMong mẹ ăn tốt ngủ ngonĐể con nương tựa để con cậy nhờ

Cuộc đời sóng gió đợi chờGập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai haySểnh chân lỡ chệch vòng quayNhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.

Chọn lọc những bài thơ về mẹ dạt dào xúc cảm

Xin dành tặng quý độc giả những bài thơ về mẹ dạt dào xúc cảm. Hãy dành thời gian chia sẻ để có thêm nhiều phút giây lắng lòng ý nghĩa bạn nhé ! Chia sẻ để thêm yêu, thêm kính trọng người mẹ hiền của mình.

BÀI THƠ VỀ MẸ

Con đã viết nhiều bài thơ về MẹKhông lần nào kể hết nỗi lòng con.Ơn nghĩa sinh thành như biển như non, …….Thơ của con nhỏ chưa bằng hạt bụi.Lạc lõng phương trời, bước đi thui thủi,Sương tuyết phôi pha nhuốm bạc mái đầu.Bỏ quê hương trang trải những niềm đau,Mà năm tháng chưa phai mờ dông bão.Nghĩ đến Mẹ suốt cuộc đời tần tảo,

Con đòi theo níu vạt áo không rời.Tay dắt con vẫn nặng trĩu đôi vai,Đường quan dài giữa trưa hè gắt nắng.Con lủm đủm quẩn quanh theo gánh nặng,Cát bỏng chân con, nước mắt mẹ trào.Không chỗ nào có bóng mát cây cao,Để ngồi đỡ tạm thời vài ba phút.Câu chuyện xưa Mẹ từng lo chăm chút,Cõi lòng con rơi lệ biết bao lần.Đã già rồi sao cứ mãi tủi thân,Con còn nhỏ, Mẹ đã sớm về Tiên Phật.Cay đắng ngọt bùi, cuộc đời chơn chất,Công danh lật đật, có trước không sau.Con cố gắng vươn vai làm lại từ đầu,Khi nắng sớm, mưa trưa, khi bão tố,Vẫn vững tâm như tuồng có Mẹ độ.Khi đặt bút cảm xúc đó lại dâng tràn,Mắt cay cay, lòng nhớ Mẹ vô vàn !Nên vần thơ cứ loay hoay chi lạ,Ý lộn xộn tuôn ra khắp mọi ngả,Như đời con trôi dạt chốn trời xa.

-Võ Đình Tiên-

MẸ ƠI, ĐỜI MẸ

Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiềuTrách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùngMà lòng yêu sống lạ lùngMẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.“Đắng cay ngậm quả bồ hòn,Ngậm lâu hoá ngọt!” Mẹ còn đùa vui!Sinh con mẹ đã sinh đờiSinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?Quanh năm có nghỉ ngày nào!Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.Rét đông đi cấy đi càyNóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.Bấu chân khỏi ngã dốc nhoàiNhững chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.Cắn răng bỏ quá trăm điềuThuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.Mẹ là tạo hoá tháng ngàyLàm ra ngày tháng sâu dày đời con.

BÀI THƠ DÂNG MẸ

Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắcVọng quê nghèo ruột thắt từng cơnThương về bóng mẹ cô đơnChiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn

Ngày xưa ấy con còn nhỏ béChưa bao giờ xa mẹ tấc gangNay con cách trở quan sanHướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi

Con xa mẹ một đời thương nhớBóng mẹ già, mình hạc xương maiNgày qua tháng rộng, năm dàiMong con mẹ, những u hoài

Quê hương đợi ngày về chưa thấyĐể mẹ buồn lau sậy xót xaMẹ ơi nước mắt chan hòaLời ru của mẹ ngân nga một đời

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!

NGÀY XƯA CÓ MẸ

Khi con biết đòi ănMẹ là người mớm con muỗng cháoKhi con đòi ngủMẹ là người thức hát ru conBầu trời trong mắt conNgày một xanh hơnLà khi tóc mẹNgày thêm sợi bạc

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đấtNhư cuộc đời không thể thiếu trong conNếu có đi vòng quanh quả đất trònNgười mong con mỏi mònVẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm béCứ rộng dần theo con trẻ lớn lênMẹ là người đã đặt cho con cái tên riêngTrước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹĐến lúc trưởng thànhCon vẫn chưa hiểu hết chiều sâuMẹ có nghĩa là bắt đầuCho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhấtMột bầu trời, một mặt đất, một vầng trăngMẹ không sống đủ trăm nămNhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sángMột ngọn đèn thắp bằng máu con timMẹ có nghĩa là mãi mãiLà cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khócMẹ không thể nào lau nước mắt cho conLà khi mẹ không cònHoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầuXưa có một vị vua hay một nàng công chúaNhưng cổ tích conBắt đầu từ ngày xưa có mẹ

THƠ VỀ MẸ

Thuở cỏn con, con nằm bên mẹĐầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơiCon thương mẹ đêm ngày tần tảoThức đêm dài mẹ may áo cho con

Gió đồng nội trưa hè nắng nóngMẹ ngồi khom nhổ cỏ một mìnhMưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắngLo cho con yên giấc cơn đau

Con vui sướng khi được ôm lưng mẹMỗi lần mẹ về với chị em conĐem cho con muôn điều hạnh phúcMẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con

Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹĐể mỗi lần mẹ đánh con đauTuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩGiờ lớn khôn con cố học hành

Con sẽ bay cao bay xa mãiTìm đến ánh sáng của tương laiTìm ra người bạn con mong ướcGiữ mãi hình mẹ ở trong con

Đảm việc nhà lo toan việc nướcXây gia đình giữ hạnh phúc cho conCon muốn tìm, muốn gặp người bạn đóNgười bạn như mẹ, mẹ của con

Xa cha mẹ, chúng con lên thành phốNhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hànhMẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹNhưng mẹ chỉ cười “học đi con”

Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúcDạy cho chúng con biết điều hayMẹ cũng chăm con từng giấc ngủMỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!

Con muốn ở bên mẹ như thuở béCảm nhận tình thương mẹ dành cho conThoải mái từng giờ trong hạnh phúcBên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.Xem thêm: 370 Phật A Di Đà Đẹp Nhất – Top 10+ Hình Phật A Di Đà Đẹp Nhất

GỞI MẸ

Tha thứ cho con, mẹCon đã quên lời mẹ ân cầnCon nhầm tưởng mình đã biết dại khônCon nhầm tưởng mình không là đứa trẻTrăm năm thèm tiếng vỗ về

Mẹ đừng im lặng thếMẹ đừng xa xót thếSao mẹ không mắng conCon đã đánh mất quyền được làm đứa trẻQuyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà

Con nào có gì sau năm tháng đi xaChỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứaChỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửaTiếng thở dài trong mỗi bước chân qua

Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhàNước mắt cũng nghèo điNiềm tin cũng nghèo điVà hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

Mẹ ơi, con thèm được khócThèm được mẹ dỗ dànhMẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹMay ra con còn nước mắtCon chưa lớn đó chính là sự thật

Tha thứ cho con, mẹCon đã mang trái tim mẹ trong ***g ngực con điVà thương tổnCon biết làm gì bây giờKhi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ

Mẹ đừng im lặng thếMẹ đừng xa xót thếMẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ…

MẸ

Con sẽ không đợi một ngày kiakhi mẹ mất đi mới giật mình khóc lócNhững dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệtChạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nuamỗi ngày qua con lại thấy bơ vơai níu nổi thời gian?ai níu nổi?Con mỗi ngày một lớn lênMẹ mỗi ngày thêm già cỗiCuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kiacó người cài cho con lên áo một bông hồngmới thảng thốt nhận ra mình mất mẹmỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồnghoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹSống tự do như một cánh chim bằngTa làm thơ cho đời và biết bao người con gáiCó bao giờ thơ cho mẹ ta không?Những bài thơ chất ngập tâm hồnđau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúcCó những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ácmà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờgiọt nước mắt già nua không ứa nổita mê mải trên bàn chân rong ruổimắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưngKhi gai đời đâm ứa máu bàn chânmấy kẻ đi quamấy người dừng lại?Sao mẹ già ở cách xa đến vậytrái tim âu lo đã giục giã đi tìmta vẫn vô tìnhta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…anh đã bao lần dừng lại trên phố quenngã nón đứng chào xe tang qua phốai mất mẹ?sao lòng anh hoảng sợtiếng khóc kia bao lâu nữacủa mình?Bài thơ này xin thắp một bình minhtrên đời mẹ bao năm rồi tăm tốibài thơ như một nụ hồngCon cài sẵn cho tháng ngàysẽ tới!

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập những bàithơ Phật giáo về mẹhay nhất, ý nghĩa nhất. Bạn có cảm xúc thế nào ạ? Chắc khó diễn đạt nên lời. Hãy chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận nhé và hay chọn cho mình bài thơ hay nhất dâng lên mẹ yêu để bày tỏ tấm lòng của mình!

You may also like